Kelvin Gastelum và cuộc chiến cân nặng: Kỷ luật lỏng lẻo hay góc khuất sức khỏe tâm thần?

Vấn đề lố cân của Kelvin Gastelum một lần nữa trở thành tâm điểm sau sự kiện Noche UFC, khiến huấn luyện viên kỳ cựu Ray Longo đặt ra giả thuyết đáng lo ngại rằng đây có thể là biểu hiện của chứng rối loạn ăn uống nghiêm trọng. Sự việc này không chỉ phơi bày cuộc vật lộn cá nhân của võ sĩ mà còn chĩa mũi dùi về trách nhiệm của cả hệ thống quản lý tại UFC.

Chiến thắng bằng quyết định đồng thuận của Kelvin Gastelum trước Dustin Stoltzfus tại sự kiện Noche UFC đã hoàn toàn bị lu mờ bởi một sự cố quen thuộc: anh lại thất bại trong cuộc chiến với bàn cân. Võ sĩ kỳ cựu này đã lố tới 5 pound (khoảng 2.27 kg) so với giới hạn 186 pound của hạng trung. Đây không phải lần đầu tiên Gastelum đối mặt với chỉ trích về tính chuyên nghiệp, nhưng lần này, một góc nhìn sâu sắc hơn đã được đưa ra, đặt ra câu hỏi liệu vấn đề có nằm ngoài phạm vi kỷ luật đơn thuần.

Kelvin Gastelum đối mặt với Dustin Stoltzfus tại Noche UFC
Kelvin Gastelum trong trận đấu với Dustin Stoltzfus tại sự kiện Noche UFC. (Nguồn: MMA Fighting)

Giả thuyết đáng báo động về chứng rối loạn ăn uống

Trong chương trình Anik & Florian Podcast, huấn luyện viên danh tiếng Ray Longo đã đưa ra một nhận định gây chấn động. Thay vì chỉ trích sự thiếu kỷ luật, ông cho rằng Gastelum có thể đang phải đối mặt với một vấn đề sức khỏe nghiêm trọng. “Tôi quý Kelvin,” Longo chia sẻ. “Cậu ấy là một người tốt, nhưng tôi thực sự nghĩ rằng cậu ấy mắc chứng rối loạn ăn uống nghiêm trọng. Có thể cậu ấy đang phải vật lộn với điều gì đó. Tôi tin là vậy, chứ không phải do cậu ấy không quan tâm.”

Dù Gastelum chưa bao giờ công khai về bất kỳ vấn đề thể chất hay tâm lý nào liên quan đến cân nặng, lời nói của một nhân vật dày dạn kinh nghiệm như Longo vẫn mang một sức nặng đáng kể. Nó buộc cộng đồng phải nhìn nhận lại vấn đề lố cân không chỉ như một lỗi kỹ thuật, mà còn có thể là một triệu chứng của một cuộc khủng hoảng sức khỏe tiềm ẩn.

Lịch sử đáng quan ngại và những lần thất bại

Nhìn lại sự nghiệp của Gastelum, giả thuyết của Longo càng có thêm cơ sở. Cuộc chiến với cân nặng đã theo anh từ những ngày còn thi đấu ở hạng bán trung (170 pound). Anh lố cân lần đầu vào năm 2014, và một lần nữa trước trận đấu quan trọng với Tyron Woodley tại UFC 183 vào năm 2015. Đỉnh điểm là việc anh tiếp tục thất bại trong việc ép cân cho trận đấu được chờ đợi với Donald Cerrone tại UFC 205, dẫn đến việc trận đấu bị hủy bỏ và Gastelum phải chuyển hẳn lên thi đấu ở hạng trung. Sự cố tại Noche UFC chính là lần đầu tiên anh lố cân ở hạng đấu này, cho thấy vấn đề vẫn chưa hề được giải quyết.

Trách nhiệm từ hệ thống và bài toán quản lý của UFC

Với kinh nghiệm giám sát vô số quá trình cắt cân khắc nghiệt, Ray Longo không chỉ bày tỏ sự thông cảm mà còn chỉ ra một phần trách nhiệm từ phía ban tổ chức. Ông nêu ví dụ về các học trò của mình như Freddy Vidal và Chris Weidman, những người đã phải “giết chết bản thân” để đảm bảo đúng hạng cân, qua đó nhấn mạnh sự thiếu nhất quán trong trường hợp của Gastelum.

Mức phạt 35% tiền thưởng dành cho Gastelum, dù là một con số lớn, dường như không đủ sức răn đe. Longo lập luận: “Ba mươi lăm phần trăm là một con số khổng lồ. Đó là lý do tôi nói rằng tiền bạc chắc chắn không phải là động lực của cậu ấy.”

Quan trọng hơn, Longo chỉ trích hệ thống xếp kèo của UFC. “Một phần lỗi cũng thuộc về UFC,” ông nói thêm. “Họ yêu cầu một võ sĩ thi đấu chỉ với một tháng chuẩn bị. Họ biết rõ khả năng cao là cậu ta không thể đảm bảo cân nặng. Điều này giống như câu nói cũ: ‘Bạn đưa súng cho một con khỉ và nó bắn ai đó, vậy lỗi thuộc về ai?’. Họ nên chọn một người chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

Bình luận này đã mở ra một cuộc tranh luận lớn hơn về văn hóa cắt cân khắc nghiệt trong MMA và trách nhiệm của các nhà tổ chức trong việc bảo vệ sức khỏe lâu dài cho võ sĩ. Sự cố của Kelvin Gastelum không còn là câu chuyện cá nhân, mà đã trở thành một lời cảnh tỉnh cho toàn bộ ngành công nghiệp võ thuật đối kháng chuyên nghiệp về sự cân bằng mong manh giữa yêu cầu thi đấu và sức khỏe con người.