Strasbourg – từ niềm tự hào Alsace đến “sân sau” của Chelsea

Strasbourg đang bay cao ở Ligue 1 nhưng mâu thuẫn với cổ động viên bùng nổ vì mối quan hệ với Chelsea.
Strasbourg và Chelsea là hai đội có chung chủ sở hữu.
Strasbourg và Chelsea là hai đội có chung chủ sở hữu.

Khi niềm tự hào vùng Alsace rơi vào tay BlueCo

Từng là biểu tượng của vùng Alsace, Racing Club de Strasbourg mang trong mình câu chuyện phục sinh đáng kinh ngạc. Sau khi phá sản năm 2011, họ leo năm hạng chỉ trong bảy năm dưới quyền cựu tuyển thủ Pháp Marc Keller. Sự tái sinh ấy từng là minh chứng cho tinh thần tự lực của bóng đá địa phương – cho đến khi BlueCo, tập đoàn sở hữu Chelsea, xuất hiện năm 2023.

Keller gọi đó là “một bước tiến tất yếu”, khi mô hình đa sở hữu (Multi-Club Ownership – MCO) đang lan rộng khắp châu Âu. Với khoản đầu tư khoảng 75 triệu euro, BlueCo giúp Strasbourg có thêm ngân sách, cải thiện sân vận động trị giá 180 triệu euro và đưa đội bóng trở lại châu Âu sau hai thập kỷ. Tuy nhiên, phía sau thành công ấy là làn sóng phẫn nộ đang âm ỉ trong khán đài Stade de la Meinau.

Khi cổ động viên cảm thấy bị biến thành “trại nuôi cầu thủ”

Nhóm ultras của Strasbourg – những người từng tạo nên bầu không khí đặc trưng tại sân nhà – đã đồng loạt “đình công im lặng”. Họ cáo buộc BlueCo biến Strasbourg thành “farm club” cho Chelsea, nơi các tài năng trẻ được gửi sang để tích lũy kinh nghiệm rồi trở về Anh. “Chúng tôi không phản đối thành công, nhưng kết quả không phải là tất cả”, đại diện nhóm cổ động viên Alexandre nói. “Nếu chỉ quan tâm tới thắng thua, chúng tôi đã không theo đội từ thời còn ở giải hạng Năm”.

Sự phẫn nộ bùng lên sau thương vụ của đội trưởng Emanuel Emegha. Tháng 9 vừa qua, cầu thủ người Hà Lan bất ngờ được công bố là người của Chelsea – dù vẫn thi đấu cho Strasbourg đến hết mùa. Với nhiều fan, hình ảnh Emegha cầm áo Chelsea tại Cobham là cú tát vào lòng tự trọng. Họ ví von: “Hãy tưởng tượng cầu thủ hay nhất Leeds mặc áo Real Madrid trước khi mùa giải kết thúc. Strasbourg xứng đáng được tôn trọng hơn thế”.

Trước làn sóng phản đối, Marc Keller khẳng định Strasbourg không phải “đội B” của Chelsea. Ông gọi mối quan hệ này là “sister club” – nơi hai đội “giúp nhau phát triển”. Keller tin rằng BlueCo mang lại nguồn lực cần thiết để cạnh tranh ở Ligue 1, đặc biệt khi truyền hình Pháp sụp đổ về doanh thu bản quyền. “Chúng tôi cần đối tác mạnh để mơ về châu Âu”, ông nói. “BlueCo đầu tư cho sân, cho học viện, và chúng tôi vẫn giữ màu áo, biểu tượng, bản sắc”.

Dù Keller tuyên bố “99% người dân Alsace ủng hộ”, thực tế, chính nhóm nhỏ ultras mới là linh hồn của bầu không khí mà Strasbourg nổi tiếng. Khi họ im lặng, Meinau mất đi phần hồn – điều mà không khoản đầu tư nào có thể mua lại.

CĐV Strasbourg đang cảm thấy bị coi thường.
CĐV Strasbourg đang cảm thấy bị coi thường.

Khi Strasbourg soi chiếu bóng đá châu Âu

Từ Nice của Ineos, Toulouse của RedBird Capital đến Strasbourg của BlueCo, mô hình đa sở hữu đang lan khắp lục địa già. Ở Pháp, nơi không có giới hạn chặt chẽ về tài chính, các đội bóng dễ dàng trở thành “vệ tinh” cho những ông lớn Ngoại hạng Anh. Trong bối cảnh Ligue 1 mất hàng trăm triệu euro vì bản quyền truyền hình, việc tìm “người bảo trợ” gần như không thể tránh khỏi.

Strasbourg vì thế trở thành ví dụ sống động cho mâu thuẫn giữa lý tưởng và thực tế. Keller chọn con đường bảo đảm tài chính, còn cổ động viên chọn bảo vệ di sản. Cả hai đều yêu Racing – nhưng họ yêu theo hai cách khác nhau.

Trong thế giới bóng đá toàn cầu hóa, câu chuyện của Strasbourg là tấm gương phản chiếu cho tương lai của cả châu Âu: giữa truyền thống và lợi nhuận, giữa tiếng hát trên khán đài và cuộc thảo luận về tiền trong phòng họp.