Ricky Hatton: 'Vị thánh của Manchester' và câu chuyện tình bất tử

Ricky Hatton không chỉ là một nhà vô địch thế giới ở hai hạng cân, ông còn là biểu tượng bất diệt của Manchester. Ra đi ở tuổi 46, di sản của 'The Hitman' không nằm ở những chiếc đai vô địch, mà ở mối liên kết sâu sắc với thành phố quê hương và tình yêu vô bờ bến của người hâm mộ.

Vào một ngày thứ Năm sau khi Ricky Hatton qua đời, quán rượu Cheshire Cheese ở Gee Cross, một trong những điểm lui tới quen thuộc của ông, vẫn đông khách như thường lệ. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, đúng như cách Hatton mong muốn.

Chỉ cách đó vài bước chân là The Heartbreak, không phải một quán rượu, mà là dinh thự của nhà vô địch, được chính Hatton đặt theo tên bản hit Heartbreak Hotel của Elvis Presley. Người hâm mộ và bạn bè vẫn đến đặt hoa và những vật kỷ niệm: áo đấu Manchester City, găng tay boxing, vài lon bia Guinness, và cả những món đồ từ series phim Only Fools and Horses mà ông yêu thích. Tất cả đều là minh chứng cho tình cảm họ dành cho ông.

Ricky Hatton as a young fighter at his gym
Ricky Hatton thời trẻ tại phòng tập của mình. Nguồn: BBC Sport

Trong số những người đến viếng có Trev và vợ ông, Sue. Trev kể lại rằng Hatton đã giúp gây quỹ cho một tổ chức từ thiện hỗ trợ con trai quá cố của Sue chiến đấu với bệnh ung thư. "Tôi không phải người ở đây, nhưng ông ấy đã cho tôi thấy cốt cách của một người con Manchester là như thế nào," Trev nói trong xúc động. "Ông ấy xứng đáng được gọi là vị thánh của Manchester."

Hatton là người hùng vượt xa khỏi nơi ông lớn lên, nhưng chính việc ông luôn trung thành với cội nguồn đã khiến rất nhiều người yêu mến ông. Lớn lên trong một khu nhà ở xã hội tại Hattersley, ông vẫn sống gần đó cho đến khi qua đời ở tuổi 46. Nhà vô địch thế giới hai hạng cân, người được nhiều người coi là võ sĩ vĩ đại nhất của Manchester, đã đưa tên tuổi thành phố này tỏa sáng trên bản đồ quyền Anh thế giới. Hàng ngàn người đã đổ ra đường phố Greater Manchester để tiễn đưa Richard John Hatton, một biểu tượng của vùng tây bắc nước Anh, trong chuyến hành trình cuối cùng của mình.

Hành trình của một huyền thoại

Vào những năm 1990, cố huấn luyện viên Paul Dunne từng tự hào tuyên bố với mọi người rằng một nhà vô địch thế giới tương lai vừa bước vào phòng tập của ông. Người đó chính là Ricky Hatton. Con đường của Hatton bắt đầu từ những phòng tập nhỏ ở Hyde, dưới sự dẫn dắt của cố huấn luyện viên Ted Peake. Steve Lillis, một nhà báo quyền Anh, nhớ lại những buổi tối nghe người ta bàn tán về một tài năng trẻ mang tên Hatton tại các quán rượu địa phương. Năm 1997, khi Hatton giành chức vô địch ABA, Lillis và Steve Bunce của BBC đã có mặt ở đó. "Nó giống như một con tàu vũ trụ lao vào quỹ đạo," Lillis nói. "Từ khoảnh khắc đó, chúng tôi biết mình đang chứng kiến một hành trình phi thường."

Ricky Hatton lands a punch on the body of his opponent
Một cú đấm vào phần thân đối thủ đã trở thành thương hiệu của Hatton. Nguồn: BBC Sport

Nhưng khởi đầu không hề dễ dàng. Frank Warren, ông bầu đã dẫn dắt Hatton từ những ngày đầu, kể lại: "Trận chuyên nghiệp đầu tiên, cậu ấy chỉ bán được ba hay bốn vé." Paul Speak, quản lý và bạn thân của Hatton, giải thích: "Thời đó không có mạng xã hội. Danh tiếng được xây dựng bằng cách truyền miệng. Ricky và cha mình, ông Ray, sẽ để vé ở các quán rượu địa phương để chủ quán bán giúp." Dần dần, khi thượng đài cùng những tên tuổi khác của Manchester, tên tuổi của Hatton ngày càng lớn mạnh. "Ricky liên tục chiến thắng, và người hâm mộ của các võ sĩ khác cũng bắt đầu cổ vũ cho cậu ấy," Warren nói.

Pháo đài Manchester

Vào thời điểm đó, Manchester đang là tâm điểm văn hóa thế giới. Ban nhạc Oasis mà Hatton ngưỡng mộ đang chinh phục các bảng xếp hạng. Manchester United thì thống trị bóng đá Anh. Giữa bối cảnh đó, Hatton trở thành niềm tự hào, là ánh sáng cho những người hâm mộ Manchester City, khi đội bóng của họ đang chật vật dưới cái bóng của đối thủ cùng thành phố.

Split image of a young Ricky Hatton at his gym and hundreds of fans welcoming him back from a fight
Từ một võ sĩ trẻ vô danh đến người hùng được hàng ngàn người hâm mộ chào đón. Nguồn: BBC Sport

Sự ra đời của nhà thi đấu Manchester Arena vào năm 1995 là một định mệnh. "Nó đã trở thành pháo đài của Ricky," Speak nhận định. Hatton đã có 15 trận đấu tại đây, và đến trận gặp Kostya Tszyu vào năm 2005, nhà thi đấu đã không còn một chỗ trống. Đêm đó, Hatton đã hạ gục võ sĩ được xem là xuất sắc nhất hạng bán trung để giành đai IBF. Anthony Crolla, cựu vô địch thế giới, mô tả đó là "một trong những đêm vĩ đại nhất mà Manchester từng có trong bất kỳ môn thể thao nào."

Hatton chưa bao giờ là một ngôi sao xa cách. Sau mỗi chiến thắng, ông lại trở về quán rượu New Inn để ăn mừng cùng bạn bè. "Ông ấy không muốn đến những điểm nóng của người nổi tiếng; ông ấy muốn ở bên bạn bè và vui đùa," Danny Jackson, một người bạn thân của Hatton, chia sẻ. Chính sự giản dị, gần gũi đó đã giúp Hatton chiếm trọn trái tim người dân Manchester. Họ thấy ở ông hình ảnh của chính mình. Câu chuyện ông bị bạn bè chơi khăm bằng chiếc quần bơi tự tan trong một chuyến đi đến Bồ Đào Nha là minh chứng rõ nét nhất. "Ông ấy biết nhận lời trêu chọc và cũng biết cách đùa lại, một người đàn ông hoàn toàn bình thường," Jackson nói.

Biểu tượng đoàn kết thành phố

Mặc dù là một cổ động viên cuồng nhiệt của Manchester City, Hatton đã làm được điều phi thường: ông "đoàn kết" cả thành phố. Ngay cả những người hâm mộ Manchester United cũng cuồng nhiệt theo dõi và cổ vũ khi ông bước ra võ đài trong màu áo xanh của City. "Chỉ trong một đêm thôi," Speak nói. "Nó giống như trong Thế chiến thứ nhất, khi họ cùng nhau chơi bóng vào ngày Giáng sinh." Việc gạt bỏ sự kình địch trong bóng đá cho thấy Hatton có ý nghĩa lớn lao như thế nào đối với toàn bộ Manchester.

Ricky Hatton makes his ring walk dressed in Manchester City inspired top and shorts
Hatton luôn mang màu cờ sắc áo của Manchester City lên võ đài. Nguồn: BBC Sport

Tuy nhiên, ông không bao giờ che giấu tình yêu của mình với City. "Đó là một mối quan hệ đặc biệt giữa câu lạc bộ và một con người đặc biệt," cựu tiền đạo Jon Macken nói. "Các cầu thủ rất thích nói chuyện với anh ấy." Tin tức về sự ra đi của Hatton đến đúng vào buổi sáng trận derby Manchester. Cả hai nhóm cổ động viên tại sân Etihad đã cùng nhau dành những phút mặc niệm để tôn vinh ông.

Chàng trai Manchester đối đầu thế giới

Khi Floyd Mayweather đến Manchester vào năm 2007 để quảng bá cho trận đấu thế kỷ, người hâm mộ của Hatton đã sẵn sàng chào đón. "Mẹ của Ricky bảo tôi mang theo ít trứng vì Mayweather đã chế nhạo Ricky ở các thành phố khác," Steve Tallo-Brady, một người bạn của Hatton, kể lại. "Thế là tôi đến nhà bố mẹ vợ, lấy hai túi cà chua và mận. Chúng tôi đã ném chúng vào Mayweather khi hắn ta mặc chiếc áo của Manchester United." Cả thế giới đã biết đến cá tính Manchester của Hatton qua bộ phim tài liệu 24/7 của HBO. Bộ phim không chỉ cho thấy những buổi tập khắc nghiệt mà còn khắc họa một hình ảnh chân thật, gần gũi, trái ngược hoàn toàn với một Mayweather hào nhoáng.

Split image of Ricky Hatton leaning over the ropes smiling and Hatton leaning against the sign for Mottram and Hattersley ABC gym
Dù trên đỉnh vinh quang hay khi trở về với phòng tập, nụ cười của Hatton vẫn luôn gần gũi. Nguồn: BBC Sport

Phòng tập của ông dưới sự dẫn dắt của HLV Billy Graham cũng là một nơi "điên rồ" đúng chất Hatton: lũ trẻ chạy nhảy khắp nơi, những con kỳ nhông và ếch bò châu Phi, thậm chí cả những chú chó pitbull. Nhưng chính sự hỗn loạn đó lại tạo nên một không khí rất riêng, rất Hatton.

Di sản lớn nhất là tình yêu của người hâm mộ

Hatton giải nghệ với thành tích 45 thắng và 3 thua, giành được các danh hiệu thế giới và được ghi danh vào Đại sảnh Danh vọng Quyền Anh Quốc tế. Nhưng với ông, di sản lớn nhất không phải là những chiếc đai. "Ông ấy luôn nói với tôi: 'Thành tựu lớn nhất của tôi không phải là những chiếc đai hay giải thưởng, mà là lượng người hâm mộ và tình yêu của họ'," Speak chia sẻ.

Ricky Hatton shakes the hand of some of his fans at a pool party in Las Vegas
Tình yêu của người hâm mộ mới là thành tựu lớn nhất, theo lời Hatton. Nguồn: BBC Sport

Không chỉ là một võ sĩ, Hatton còn là một nhà từ thiện, một người luôn muốn cống hiến cho cộng đồng và là nguồn cảm hứng vô tận. "Các phòng tập quyền Anh hiện nay chật kín là nhờ Ricky Hatton," Tallo-Brady nói. Ông đã mở đường cho thế hệ võ sĩ kế cận, truyền cho họ ngọn lửa đam mê và niềm tự hào về thành phố của mình.

Một quỹ mang tên Hatton đang được thành lập, và nhiều người mong muốn có một bức tượng để vinh danh ông. Andy Burnham, thị trưởng vùng Greater Manchester, cũng có kế hoạch thảo luận về một đài tưởng niệm lâu dài. Ông nói: "Cả thành phố này đều cảm thấy họ sở hữu một phần của Ricky." Đó chính là di sản vĩ đại nhất của ông, một câu chuyện tình bất tử giữa người hùng và thành phố quê hương.