Kamaru Usman, cựu vương hạng bán trung UFC, đã có những chia sẻ đầy xúc động về khoảnh khắc anh bị Leon Edwards knock-out tại UFC 278. Anh mô tả cảm giác như một chiếc máy tính "sập nguồn", và nỗi đau thực sự ập đến không phải trên sàn đấu, mà là khi anh nhận ra sự thật phũ phàng và chứng kiến hình ảnh con gái mình suy sụp.
Trong lịch sử UFC, có những khoảnh khắc không chỉ định đoạt một trận đấu mà còn thay đổi cả di sản của một võ sĩ. Cú đá cao của Leon Edwards vào đầu Kamaru Usman tại UFC 278 năm 2022 chính là một khoảnh khắc như vậy. Usman, khi đó đang trên đường bảo vệ đai vô địch hạng bán trung lần thứ sáu, đã hoàn toàn áp đảo đối thủ trong gần suốt 5 hiệp đấu. Một chiến thắng bằng tính điểm dường như đã nằm chắc trong tay “Cơn ác mộng Nigeria”.
Thế nhưng, khi đồng hồ chỉ còn chưa đầy một phút, “Rocky” Edwards đã viết lại kịch bản bằng một trong những cú knock-out gây sốc và ngoạn mục nhất lịch sử. Mới đây, khi trò chuyện cùng Daniel Cormier, Usman đã lần đầu tiên trải lòng về những gì thực sự diễn ra trong tâm trí anh sau cú ngã định mệnh đó.

Khi ký ức đột ngột trở lại
Usman mô tả cảm giác bị knock-out giống như “một chiếc máy tính đột ngột tắt nguồn rồi khởi động lại ngay lập tức”. Anh kể lại rằng mình vẫn tỉnh táo khi kết quả được công bố, thậm chí còn bắt tay đối thủ, chào người hâm mộ trên đường rời sàn đấu và gặp gỡ gia đình. Mọi thứ dường như vẫn bình thường, cho đến khi anh được đưa đến bệnh viện cùng người quản lý Ali Abdelaziz.
Tại đây, các nhân viên y tế bắt đầu hỏi những câu hỏi kiểm tra thông thường. Với bản năng của một nhà vô địch, Usman luôn muốn trả lời đúng tất cả. Anh nhớ chính xác ngày, tháng và địa điểm thi đấu. Nhưng chính khi anh nhớ ra con số của sự kiện pay-per-view, một sự thật kinh hoàng đã ập xuống tâm trí anh.
“Cô ấy hỏi, ‘Anh có biết mình đang ở đâu không?’. Rồi lại hỏi, ‘Anh có biết hôm nay là ngày gì không?’. Với máu hiếu thắng, tôi muốn trả lời thật chính xác… ‘Dĩ nhiên rồi. Thứ Bảy, tháng Tám, thành phố Salt Lake, Utah. Sự kiện UFC 278…’. Chết tiệt! Nếu họ đã phải hỏi mình câu này thì… ‘Khônggggg!’. Ali lúc đó đang ngồi nghịch điện thoại với một vẻ mặt mà khi nhìn vào, tôi biết mọi chuyện đã rồi,” Usman kể lại.
Khoảnh khắc ấy, toàn bộ ký ức về cú knock-out ùa về, và Usman cuối cùng cũng nhận thức được đầy đủ thảm kịch vừa xảy ra: anh đã mất đi chiếc đai vô địch mà mình đã đổ bao mồ hôi công sức để bảo vệ.
Nỗi đau lớn nhất của người cha
Tuy nhiên, mất đai không phải là điều khiến Usman sụp đổ. Nỗi đau thực sự, nỗi dằn vặt lớn nhất đến từ một đoạn video ngắn ghi lại phản ứng của con gái anh. Cô bé đã phải chứng kiến cảnh tượng cha mình, người hùng của cô, ngã gục bất tỉnh trên sàn đấu.
“Con gái tôi đã xem cú đá tàn bạo đó. Con bé chưa bao giờ thấy cha nó gục ngã như vậy. Thế là con bé gào khóc trong hoảng loạn và quay đi. Ai đó đã quay lại khoảnh khắc ấy, và khi tôi xem được, chính lúc đó là lúc tôi hoàn toàn tan vỡ,” Usman nghẹn ngào chia sẻ.
Đối với một võ sĩ, thất bại là một phần của sự nghiệp. Nhưng đối với một người cha, việc trở thành nguyên nhân khiến con mình đau khổ lại là một gánh nặng tâm lý khủng khiếp. Đó là vết thương lòng sâu sắc hơn bất kỳ vết cắt hay vết bầm nào trên sàn đấu.
Kể từ sau thất bại đó, sự nghiệp của Usman (21-4) đã trải qua nhiều thăng trầm. Anh thất bại trong trận tái đấu ngay lập tức với Edwards, sau đó tiếp tục thua Khamzat Chimaev trong một trận đấu ở hạng trung, tạo nên chuỗi 3 trận thua liên tiếp. Dù vậy, “Cơn ác mộng Nigeria” đã tìm lại được cảm giác chiến thắng với một màn trình diễn ấn tượng trước Joaquin Buckley vào tháng 6 vừa qua, cho thấy bản lĩnh của một cựu vương không bao giờ từ bỏ.