
Trước khi vội ca ngợi Ethan Nwaneri, mừng sự trở lại của Martin Odegaard hay khen ngợi khả năng dứt điểm của cả đội, hãy nhớ rằng Arsenal khó có thể gặp thêm một đối thủ nào dễ dàng như thế này từ nay đến cuối mùa. Họ bế tắc trước West Ham vì Graham Potter điều chỉnh hợp lý để hạn chế sức mạnh của Arsenal bên cánh phải. Nottingham Forest dù mất một trung vệ trong trận đấu tuần trước nhưng vẫn là một đội bóng có tổ chức tốt khi không có bóng.
PSV không như vậy. Ngay từ buổi họp báo trước trận, HLV Peter Bosz khẳng định: "Tôi sẽ không thay đổi phong cách chơi của mình." Ông có thể nói rằng đội bóng sẽ điều chỉnh, nhưng ngoài việc để lộ nhiều khoảng trống hơn ở trung lộ so với vòng bảng, không ai thấy rõ PSV đã thay đổi ra sao. Điều đáng nói là họ đã từng chơi theo cách này trước Arsenal mùa trước và nhận thất bại với cách biệt bốn bàn.
Và đêm qua, lịch sử lặp lại. Phòng ngự kèm người có thể hiệu quả trước Go Ahead Eagles hay Willem II, nhưng trước một đội mà cầu thủ nào cũng cao lớn, nhanh và mạnh hơn? Odegaard và Declan Rice gần như dạo chơi ở tuyến giữa, không ai gây áp lực lên họ cho đến khi bóng đến sát vòng cấm PSV.
PSV còn tự làm khó mình với những cái bẫy pressing vụng về. Chỉ một phút sau khi Noa Lang ghi bàn danh dự từ chấm phạt đền sau sai lầm của Thomas Partey, PSV đã tự đưa mình vào thế khó khi bị vây hãm gần cột cờ góc. Rice dễ dàng cướp bóng và suýt có bàn thắng.

Để nói rằng PSV là một đội bóng tệ thì không hẳn. Họ có những khoảnh khắc đặt David Raya vào thế khó với những quả tạt nguy hiểm, buộc Gabriel phải phòng ngự quyết liệt. Họ có thể đã ghi thêm một, hai bàn nữa. Nhưng đồng thời, họ cũng có thể thủng lưới thêm vài bàn, khi những vấn đề trong hệ thống phòng ngự bị phơi bày bởi những sai lầm cơ bản. Một tình huống đáng chú ý là khi Arsenal tấn công bên cánh trái, Noa Lang và Tyrell Malacia có đủ thời gian để đổi vị trí, nhưng không ai làm gì cả, khiến Jurrien Timber hoàn toàn tự do.
Dù sao, Arsenal cũng đã tận dụng triệt để những món quà từ đối thủ. Nwaneri không hề chậm lại sau khi thực hiện đường căng ngang nguy hiểm ở phút thứ sáu. Cú dứt điểm nhanh từ pha trả ngược của Myles Lewis-Skelly cho thấy lý do vì sao Arteta tin rằng vị trí trung phong sẽ là tương lai của tài năng 17 tuổi này.
Odegaard khởi đầu chậm chạp nhưng khi khoảng trống mở ra trong hiệp hai, anh đã tận dụng triệt để. Nếu như đầu mùa giải, tiền vệ người Na Uy mất quá nhiều thời gian để căn chỉnh cú sút, thì ở trận này, anh sẵn sàng tung ra pha dứt điểm hiểm hóc nâng tỷ số lên 4-1. Và khi trận đấu sắp kết thúc, một đường chuyền vẩy má ngoài đầy tinh tế đã đặt Riccardo Calafiori vào tư thế ghi bàn như một tiền đạo thực thụ.
Có lẽ giá trị lớn nhất của trận thắng này với Arsenal là giúp họ bình tĩnh lại. Không còn những phương án điên rồ để giải quyết khủng hoảng, không cần thử nghiệm Calafiori ở vị trí trung phong. Arteta có thể tập trung vào việc lên kế hoạch cho tứ kết, nơi Real Madrid hoặc Atletico có thể đang chờ đợi. Đến tháng Tư, Gabriel Martinelli và Bukayo Saka có thể đã trở lại.
Một trận đấu dễ thở, một cơ hội để chuẩn bị cho giai đoạn quan trọng nhất của mùa giải. Không tệ đối với một mùa bóng mà đôi khi Arsenal cảm thấy như mọi thứ đều chống lại họ. Nhưng ngoài điều đó ra, Pháo thủ có thể thu về nhiều điều qua trận đấu này không? Chỉ đơn giản là họ vẫn có thể vùi dập một đối thủ chậm chạp, kém kỹ thuật và kiên trì với hệ thống sai lầm.
Nhưng bao nhiêu lâu nữa thầy trò HLV Mikel Arteta sẽ lại gặp một đối thủ như vậy? Man United vào cuối tuần này ư?