1. Hay cãi lời, cãi lý
Nhiều cha mẹ không ít lần “nổi đoá” khi nghe con đối đáp chan chát:
-
Bạn giục: “Mau làm bài tập đi!”
-
Con đáp: “Mẹ cũng hay để việc đến tối mới làm thêm giờ mà?”
Hoặc khi bạn nhắc: “Ăn ít kẹo thôi, hỏng răng thì đừng trách.” Con lại cãi: “Nhưng tuần nào mẹ cũng uống trà sữa, sao răng mẹ có sao đâu?”
Thoạt nhìn, đây có vẻ là sự vô lễ. Nhưng thực chất, sự “cứng miệng” ấy lại cho thấy con có đầu óc nhanh nhạy, tư duy mạch lạc và biết phản biện. Thay vì vâng lời một cách máy móc, trẻ muốn tự suy nghĩ, tự thử nghiệm và thể hiện chính kiến riêng.
Những đứa trẻ hay cãi lý thường lớn lên với lập trường vững vàng, khả năng diễn đạt tốt và tự tin bảo vệ quan điểm của mình. Thay vì cấm đoán, cha mẹ nên đặt ra “luật tranh luận” rõ ràng: không nói to, không hỗn láo. Đừng bịt miệng con, vì chính khả năng ăn nói sẽ mở ra nhiều cơ hội quý giá cho trẻ trong tương lai.

2. Tay chân không ngơi, thích “phá nhà”
Điều khiến nhiều bậc phụ huynh đau đầu không phải là con khóc, mà là lúc con… hăng hái “tháo lắp”. Một lọ kem có thể bị đổ vào chậu cây để “bón dinh dưỡng”, hay chiếc xe điều khiển từ xa bị tháo tung từng bộ phận.
Thực tế, đó không phải là hành vi phá hoại, mà là dấu hiệu trẻ đang rèn luyện trí não. Những đứa trẻ “không ngồi yên” thường bị thôi thúc bởi sự tò mò: “Bên trong nó thế nào?”, “Ấn nút này sẽ ra sao?”. Đây là bản năng khám phá thế giới xung quanh.

Các nghiên cứu cho thấy, trẻ có khả năng tháo lắp tốt thường sở hữu tư duy logic, tư duy không gian xuất sắc và dễ thành công trong các lĩnh vực liên quan đến kỹ thuật, công nghệ.
Cha mẹ có thể tạo cho con một “góc thí nghiệm” nhỏ với những món đồ cũ như đồng hồ hỏng, điều khiển cũ… Vừa giúp trẻ thỏa sức khám phá, vừa bảo vệ được đồ dùng quan trọng trong nhà.
3. Nhạy cảm, dễ khóc
Nhiều đứa trẻ thường bị gọi đùa là “búp bê thủy tinh” vì quá nhạy cảm:
-
Chỉ cần bị cha mẹ nói nặng lời một chút là òa khóc: “Mẹ không còn yêu con nữa sao?”
-
Khi xếp hình thất bại, lập tức hờn dỗi quét hết xuống sàn: “Con không chơi nữa!”
-
Hoặc chỉ vì bị bạn bè lơ đi mà ngồi buồn cả tiếng đồng hồ.
Thoạt nhìn, điều đó khiến nhiều phụ huynh lo lắng rằng con quá yếu đuối. Nhưng trên thực tế, đây lại là dấu hiệu của sự tinh tế trong cảm xúc. Những đứa trẻ này có khả năng “bắt sóng” cảm xúc rất nhạy, chỉ cần một thay đổi nhỏ trong ánh mắt, giọng nói của người khác, chúng đều nhận ra ngay. Chính sự nhạy cảm ấy giúp con sớm phát triển lòng đồng cảm và khả năng quan sát sâu sắc hơn nhiều bạn cùng trang lứa.
Chẳng hạn, khi một bạn ngã, chúng sẽ là người đầu tiên chạy lại đỡ. Khi thấy mẹ có vẻ mặt không vui, chúng sẽ hỏi nhỏ: “Mẹ ơi, mẹ có chuyện gì vậy?”.
Điều cha mẹ cần làm là kiên nhẫn trò chuyện, giúp con gọi tên và xử lý cảm xúc: “Con có thấy bị phớt lờ không?”, “Bây giờ con đang buồn hay tức giận?”. Dần dần, trẻ sẽ học được cách tự điều chỉnh, biết an ủi bản thân và vượt qua cảm xúc tiêu cực.
Thực tế, những “tật xấu” tưởng chừng phiền toái lại có thể trở thành món quà quý trong hành trình trưởng thành. Nếu cha mẹ biết cách thấu hiểu và định hướng đúng, những đứa trẻ nhạy cảm sẽ lớn lên với trái tim ấm áp, tinh tế và có khả năng thành công vượt trội.