Ý tưởng triệu tập tiền đạo nhập tịch Nguyễn Xuân Son, người vừa giành danh hiệu "Vua phá lưới" tại AFF Cup 2024, vào đội hình U22 Việt Nam tham dự SEA Games 33 đang gây nhiều tranh cãi. Đây là câu chuyện không chỉ xoay quanh vấn đề chuyên môn mà còn đặt ra câu hỏi về tầm nhìn chiến lược của bóng đá Việt Nam.
SEA Games: Sân chơi cho cầu thủ trẻ
SEA Games là giải đấu khu vực dành cho đội U22, nhằm tạo điều kiện cho các cầu thủ trẻ tích lũy kinh nghiệm, chuẩn bị cho những sân chơi lớn hơn. Truyền thống này đã giúp các thế hệ cầu thủ trẻ của bóng đá Việt Nam trưởng thành qua từng kỳ đại hội. HLV Kim Sang Sik, người dẫn dắt ĐT Việt Nam giành chức vô địch AFF Cup 2024, đã khẳng định SEA Games là cơ hội để các cầu thủ trẻ nâng cao trình độ, đồng thời chuẩn bị cho các mục tiêu lớn như vòng loại Asian Cup hay World Cup 2030.
Xuân Son, với đẳng cấp vượt trội trong khu vực, chắc chắn sẽ giúp đội tuyển U22 Việt Nam gia tăng sức mạnh. Tuy nhiên, việc đưa anh vào đội hình cũng đồng nghĩa với việc một suất thi đấu quan trọng sẽ bị chiếm bởi cầu thủ lớn tuổi, làm giảm cơ hội thể hiện của các tài năng trẻ.
Lợi ích của việc triệu tập Xuân Son
Không thể phủ nhận, sự góp mặt của Xuân Son sẽ mang lại những lợi ích rõ ràng:
Tăng cường sức mạnh tức thời: Với 7 bàn thắng và 2 kiến tạo tại AFF Cup 2024, Xuân Son là mũi nhọn tấn công hàng đầu của bóng đá Đông Nam Á. Anh có thể trở thành đầu tàu, dẫn dắt các cầu thủ trẻ và tạo nên sự khác biệt ở những trận cầu quan trọng.
Giảm áp lực lên cầu thủ trẻ: Xuân Son sẽ là chỗ dựa vững chắc cho đội hình non trẻ, giúp họ tự tin hơn trong thi đấu.
Tăng khả năng giành HCV: Mục tiêu giành lại vị trí số 1 khu vực tại SEA Games sau khi chỉ đạt HCĐ ở SEA Games 2023 sẽ trở nên khả thi hơn nếu có sự góp mặt của Xuân Son.
Những rủi ro dài hạn
Dẫu vậy, việc triệu tập Xuân Son cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro, nhất là khi xét đến mục tiêu phát triển dài hạn của bóng đá Việt Nam:
Hạn chế cơ hội cho cầu thủ trẻ: SEA Games là sân chơi để các cầu thủ U22 tích lũy kinh nghiệm. Nếu Xuân Son góp mặt, các chân sút trẻ như Nguyễn Quốc Việt, Bùi Vĩ Hào, hay Nguyễn Văn Trường sẽ khó có cơ hội thi đấu nhiều. Điều này có thể ảnh hưởng đến sự trưởng thành của họ.
Nguy cơ phụ thuộc vào một cá nhân: Xuân Son có thể gánh vác đội hình, nhưng điều này cũng dễ dẫn đến sự phụ thuộc quá mức vào anh, khiến lối chơi thiếu tính đồng đội và khó duy trì lâu dài.
Ảnh hưởng sức khỏe và phong độ của Xuân Son: Xuân Son vừa trải qua chấn thương nặng và dự kiến trở lại vào tháng 9 hoặc tháng 10. Việc sử dụng anh quá sớm có thể làm tăng nguy cơ tái phát chấn thương, ảnh hưởng đến phong độ và các giải đấu quan trọng khác như vòng loại Asian Cup 2027.
Bài học từ các đối thủ trong khu vực
Các đối thủ chính của Việt Nam như Thái Lan và Indonesia đã chứng minh rằng việc xây dựng đội hình trẻ trung là chiến lược bền vững. Họ chấp nhận hy sinh thành tích ngắn hạn tại SEA Games để phát triển thế hệ kế cận. Thái Lan từng thất bại tại SEA Games nhưng đã trình làng nhiều cầu thủ trẻ chất lượng, đóng vai trò quan trọng trong đội hình quốc gia.
Quan điểm của HLV Kim Sang Sik
HLV Kim Sang Sik cũng có góc nhìn thận trọng về vấn đề này. Ông khẳng định: “Xuân Son là lựa chọn tốt, nhưng điều quan trọng hơn là phải nuôi dưỡng cầu thủ trẻ và tạo sự cạnh tranh lành mạnh trong đội hình.” Đây là quan điểm phù hợp với mục tiêu dài hạn của bóng đá Việt Nam, vốn không chỉ tập trung vào thành tích khu vực mà còn hướng tới đấu trường châu lục và thế giới.