
Bóng đá đôi khi chứa đựng những nghịch lý trớ trêu. Chứng kiến Cole Palmer, một trong những tài năng trẻ thú vị nhất nước Anh, lầm lũi bước vào đường hầm Stamford Bridge với vẻ mặt thiểu não, người ta khó có thể tin rằng anh và các đồng đội vừa giành quyền vào bán kết một cúp châu Âu.
Hình ảnh đó, cùng với những lời tâm sự đầy trĩu nặng của đội trưởng Reece James sau trận thua đáng thất vọng 1-2 trước Legia Warsaw (dù thắng chung cuộc 4-2), đã phơi bày một sự thật đáng buồn: tại Chelsea lúc này, sự tích cực dường như đã trở thành một thứ xa xỉ, khó tìm và dễ vỡ.
Thất bại trước Legia Warsaw, một đội bóng bị đánh giá thấp hơn nhiều, ngay trên sân nhà, dù không ảnh hưởng đến tấm vé đi tiếp tại Conference League, lại như một nhát dao cứa sâu thêm vào vết thương lòng đang rỉ máu của The Blues.
Nó không chỉ là một trận thua đơn thuần về mặt tỷ số, mà còn là sự sụp đổ về tinh thần, một sự phơi bày yếu kém trong thái độ và cách tiếp cận trận đấu. Lời thú nhận của James về việc đội bóng có thể đã "thiếu tôn trọng giải đấu" và màn trình diễn là "một bước lùi" cho thấy sự bất ổn sâu sắc bên trong nội bộ.
Cái dáng vẻ uể oải, mất hết nhuệ khí của Palmer, người từng là nguồn cảm hứng bất tận với những bước chạy đầy tự tin và kỹ thuật trong 18 tháng đầu tiên ở câu lạc bộ, là minh chứng rõ ràng nhất cho bầu không khí nặng nề đang bao trùm đội bóng.
Niềm vui chơi bóng, thứ vốn dĩ phải là động lực cốt lõi của các cầu thủ, dường như đã bốc hơi khỏi Stamford Bridge. Thay vào đó là áp lực, sự hoài nghi và một cảm giác bất lực lan tỏa.
Chuỗi phong độ nghèo nàn ở Premier League (chỉ thắng 5 trong 16 trận gần nhất), việc đánh mất thành tích bất bại trên sân nhà trong năm 2025, và quan trọng hơn, là sự thiếu vắng một bản sắc chiến thắng rõ ràng đã bào mòn niềm tin của cả cầu thủ lẫn người hâm mộ.
Mục tiêu lọt vào top 5 để giành vé dự Champions League mùa sau, dù vẫn còn trong tầm với về mặt điểm số (hiện đứng thứ 6, chỉ kém Newcastle và Nottingham Forest lần lượt 5 và 3 điểm), lại trở nên xa vời khi nhìn vào trạng thái tinh thần hiện tại của đội.
Sự tương phản này càng trở nên rõ nét khi đặt Chelsea cạnh các đối thủ cạnh tranh trực tiếp. Newcastle đang bay cao với sự hưng phấn và lối chơi đầy năng lượng. Nottingham Forest, dù vừa trải qua vài thất bại, vẫn cho thấy một tinh thần chiến đấu đáng nể.
Aston Villa đang âm thầm bám đuổi với sự ổn định đáng kinh ngạc. Ngay cả những đội bóng gặp nhiều khó khăn như Manchester United hay Tottenham Hotspur cũng vừa tìm thấy liều thuốc tinh thần quý giá từ những chiến thắng ở Europa League.
Chelsea, ngược lại, đang loay hoay trong mớ bòng bong của chính mình, thiếu vắng một điểm tựa tinh thần, một chiến thắng mang tính bước ngoặt để vực dậy niềm tin.
Áp lực khổng lồ đang đè nặng lên vai HLV Enzo Maresca. Chiến lược gia người Ý, dù mới đến vào mùa hè năm ngoái, đã phải đối mặt với làn sóng chỉ trích ngày càng tăng từ người hâm mộ về lối chơi bị cho là thiếu hiệu quả và khô cứng.
Những tiếng la ó vang lên sau trận thua Legia, cùng với số lượng khán giả đến sân thấp kỷ lục (chỉ hơn 29,000 người), là những dấu hiệu không thể chối cãi cho sự bất mãn đang lan rộng.
Nỗ lực kêu gọi sự kiên nhẫn và chỉ ra những con số thống kê cho thấy sự tiến bộ so với các mùa trước của Maresca dường như đang mất dần sức nặng, đặc biệt sau một thất bại đáng xấu hổ như trước Legia.
Thừa nhận trận thua là một "bước lùi" là điều cần thiết, nhưng việc tìm ra giải pháp để đảo ngược tình thế mới là thách thức thực sự.

Trong bối cảnh đó, câu hỏi đặt ra là Chelsea sẽ tìm kiếm sự tích cực ở đâu? Liệu một chiến thắng trước Fulham vào cuối tuần có đủ để thổi bùng lại ngọn lửa hy vọng, như Maresca mong muốn? Hay đó chỉ là một tia sáng le lói tạm thời trước khi bầu trời Stamford Bridge lại phủ đầy mây đen? Sự thật là, để thoát khỏi vòng xoáy tiêu cực này, Chelsea cần nhiều hơn một kết quả tốt đơn lẻ. Họ cần tìm lại bản sắc, sự tự tin và quan trọng nhất là niềm vui trong từng pha bóng.
Có lẽ, sự tích cực cần phải đến từ chính những cá nhân như Palmer, James, những người mang trong mình DNA của câu lạc bộ và khát khao chiến thắng. Nó cần đến từ sự thay đổi trong cách tiếp cận của Maresca, để lối chơi trở nên linh hoạt và hiệu quả hơn. Và nó cũng cần sự kiên nhẫn, dù khó khăn, từ phía người hâm mộ.
Hiện tại, sự tích cực quả thực là một thứ xa xỉ tại Cobham và Stamford Bridge. Nó không tự nhiên đến mà phải được tìm kiếm, vun đắp và bảo vệ một cách cẩn trọng.
Sáu trận đấu còn lại của mùa giải Premier League không chỉ là cuộc đua về điểm số, mà còn là cuộc chiến để giành lại niềm tin, để chứng minh rằng Chelsea vẫn là một thế lực đáng gờm, và để biến sự tích cực từ một món hàng xa xỉ trở lại thành bầu không khí thường trực của câu lạc bộ. Thách thức là rất lớn, và thời gian không còn nhiều.