Trong một chia sẻ mới đây, Khabib Nurmagomedov đã tiết lộ những chi tiết đầy xúc động về quyết định giải nghệ ở đỉnh cao. Biến cố từ sự ra đi của người cha, Abdulmanap Nurmagomedov, cùng lời hứa với mẹ đã đặt dấu chấm hết cho sự nghiệp lẫy lừng của "Đại Bàng Nga" sớm hơn dự kiến.
Khabib Nurmagomedov đã hoàn toàn có ý định tiếp tục thi đấu, cho đến khi bi kịch ập đến. Năm 2020, khi đang là nhà vô địch hạng nhẹ UFC và chuẩn bị cho trận đấu được mong chờ nhất lịch sử với Tony Ferguson tại UFC 249, thế giới bỗng chốc thay đổi vì đại dịch COVID-19. Trận đấu bị hủy bỏ, và chỉ vài tháng sau đó, một bi kịch lớn hơn đã xảy ra: cha của anh, ông Abdulmanap Nurmagomedov, qua đời ở tuổi 57 do các biến chứng từ virus corona.
Sự ra đi của Abdulmanap, người không chỉ là cha mà còn là huấn luyện viên và người thầy vĩ đại, đã giáng một đòn nặng nề vào tâm lý của Khabib. Cả thế giới MMA khi đó đều đặt câu hỏi liệu "Đại Bàng" có còn đủ sức mạnh tinh thần để trở lại sàn đấu hay không. Mới đây, trong một buổi giao lưu truyền thông ở Chicago, Khabib đã lần đầu tiên trải lòng về khoảng thời gian đầy biến động này.

Áp lực ngàn cân và lời hứa với mẹ
Khabib thừa nhận rằng quyết định giải nghệ không chỉ đơn thuần đến từ mong muốn của mẹ anh, mà là sự cộng hưởng của tất cả mọi chuyện xảy ra cùng lúc.
“Không chỉ vì mẹ tôi, mà là toàn bộ hoàn cảnh lúc đó, mọi thứ cứ ập đến cùng một lúc,” Nurmagomedov chia sẻ. “Tôi thấy có rất nhiều tin đồn về lý do tôi giải nghệ, nào là vì cái này, vì cái kia. Nhưng tôi nghĩ, nếu cha tôi còn sống, ông ấy hẳn sẽ bắt tôi phải thi đấu lâu hơn một chút, bởi vì tôi chỉ mới 32 tuổi khi dừng lại.”
Anh kể lại guồng quay chóng mặt của các sự kiện đã đẩy anh vào thế khó xử, không có cả thời gian để suy nghĩ thấu đáo.
“Cha vừa qua đời, và mọi thứ diễn ra quá nhanh. Tôi thậm chí không có thời gian để nghĩ xem mình phải làm gì, bởi vì họ đã tổ chức trận tranh đai tạm thời giữa Justin Gaethje và Tony Ferguson. Cha mất, và UFC nói với tôi: 'Chúng tôi cho cậu nghỉ một tháng. Sau một tháng, hãy quay lại và cho chúng tôi biết cậu sẽ làm gì.' Thật sự là một tình huống vô cùng khó khăn.”
Đứng giữa ngã ba đường, một bên là sự kỳ vọng của cả thế giới đang chờ đợi trận thống nhất đai, một bên là nỗi đau mất cha và lời hứa với mẹ, Khabib đã đưa ra lựa chọn của mình. Đó là một quyết định thể hiện sâu sắc giá trị gia đình, một nét văn hóa rất gần gũi với người Á Đông.
“Một bên là cả thế giới đang chờ đợi trận đấu này. Bên kia, tôi có thỏa thuận của riêng mình, những gì đã xảy ra với tôi, với cha và với mẹ. Và tôi đã chọn điều mà mẹ tôi mong muốn.”
Trận đấu cuối cùng và di sản của một huyền thoại
Cuối cùng, Khabib chỉ thượng đài thêm một lần duy nhất, bảo vệ thành công đai vô địch trước Justin Gaethje tại UFC 254 vào tháng 10 năm đó. Sau chiến thắng nghẹt thở, anh gục xuống sàn đấu, vỡ òa trong cảm xúc và tuyên bố giã từ sự nghiệp MMA ngay sau đó. Nhìn lại khoảnh khắc ấy, chính Khabib cũng thừa nhận anh không biết mình đã vượt qua bằng cách nào.
“Thật không dễ dàng chút nào. Cực kỳ, cực kỳ khó khăn, nhưng tôi đã sống sót. Như cha tôi đã nói từ rất lâu rồi, bạn có biết người ta tạo ra kim cương như thế nào không? Nó được tạo ra dưới áp suất cực lớn. Và đó thực sự là một áp lực khủng khiếp, một áp lực từ sâu thẳm. Nhưng chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi nghĩ rằng, mình đã không gục ngã.”
Câu nói cuối cùng của Khabib, “tôi đã không gục ngã”, không chỉ nói về trận đấu với Gaethje, mà còn là lời khẳng định về việc anh đã đứng vững trước sóng gió lớn nhất cuộc đời. Dù sự nghiệp thi đấu của anh có thể dang dở trong mắt nhiều người hâm mộ, nhưng quyết định đặt gia đình lên trên tất cả đã hoàn thiện di sản của anh theo một cách khác. Khabib không chỉ là một nhà vô địch bất bại, mà còn là một người con hiếu thảo, một biểu tượng về nhân cách và sự chính trực, để lại một dấu ấn còn lớn hơn cả những chiến thắng trong lồng bát giác.