Giấc mơ giữa biển khơi: Hành trình kỳ diệu của Cape Verde đến World Cup 2026

Khi Cape Verde trở thành quốc gia nhỏ nhất giành vé dự World Cup 2026, niềm vui của họ vang vọng khắp đại dương tới tận châu Mỹ – nơi sẽ đăng cai giải đấu.
Những khán giả trước trận đấu lịch sử.
Những khán giả trước trận đấu lịch sử.

Ngay cả trước khi trận đấu quyết định bắt đầu, chính phủ đã tuyên bố ngày nghỉ lễ trên toàn quốc. Trên quần đảo gồm mười hòn đảo núi lửa nằm ngoài khơi Tây Phi, trống, còi và kèn vuvuzela vang lên như thể cả 530.000 người dân cùng chung một nhịp tim.

Tại thủ đô Praia, mọi con phố biến thành lễ hội. Các bức tường cũ kỹ trở thành khán đài tự phát khi người dân ùa ra ăn mừng chiến thắng 3-0 trước Eswatini – trận đấu sinh tử giúp đội tuyển giành tấm vé quý giá.

Từ không có giải chuyên nghiệp đến World Cup

Cape Verde chỉ gia nhập FIFA năm 1986 và phải đến World Cup 2002 họ mới có đủ tài chính để mơ đến vòng loại. Đất nước không có giải đấu chuyên nghiệp, cầu thủ của họ rải rác khắp thế giới.

Thế nhưng “Những con cá mập xanh” đã làm nên điều kỳ diệu nhờ một tập thể gắn bó, trong đó nổi bật là hậu vệ Roberto Carlos “Pico” Lopes của Shamrock Rovers.

“Chúng tôi sẵn sàng đối đầu với bất kỳ ai – Brazil, Bồ Đào Nha, Argentina hay Anh cũng được. Quan trọng là Cape Verde đã góp mặt ở World Cup bằng chính thực lực của mình,” Pico nói.

Khoảnh khắc bùng nổ lịch sử

Khi Willy Semedo ghi bàn thứ hai, các cầu thủ lao lên khán đài ăn mừng cùng khán giả. Khi Stopira có pha lập công thứ ba, anh cởi áo, chạy về phía người hâm mộ, tạo nên cảnh tượng cuồng nhiệt có thể đủ khiến ngọn núi lửa gần đó thức giấc.

Trước đó, Cape Verde từng bỏ lỡ cơ hội sớm giành vé sau trận hòa 3-3 với Libya. Vì thế, họ buộc phải thắng Eswatini để vượt qua Cameroon – đội giàu thành tích nhất châu Phi.

Trận cầu định mệnh diễn ra tại sân Estadio Pele với sức chứa 15.000 chỗ, chật kín người.

Cape Verde sẽ dự World Cup 2026.
Cape Verde sẽ dự World Cup 2026.

Hành trình dài của quốc gia trên biển

Cape Verde nằm cách xích đạo hơn 1.000 dặm, từng bị Bồ Đào Nha đô hộ suốt 600 năm. Ngôn ngữ chính vẫn là tiếng Bồ Đào Nha, nhưng người dân dùng tiếng Creole trong đời thường.

Đảo quốc này từng là trạm trung chuyển nô lệ hướng sang châu Mỹ. Sau chiến tranh du kích đẫm máu, họ giành độc lập năm 1975 và từ 1990 trở thành một trong những nền dân chủ ổn định nhất châu Phi.

Kinh tế của họ dựa vào du lịch, hải sản và các tuyến hàng hải quốc tế.

Tổng thống Jose Maria Neves không ngồi trong phòng VIP kín đáo mà hòa mình cùng khán giả. “Chúng tôi nhỏ bé, từng trải qua nhiều khó khăn, nên chiến thắng này mang ý nghĩa to lớn,” một người hâm mộ xúc động chia sẻ.

“Giấc mơ tuổi thơ thành hiện thực”

Ngày 14/10 được chọn làm ngày nghỉ để mọi người có thể cổ vũ đội tuyển. “Điều này có ý nghĩa vô cùng lớn. Đó là giấc mơ từ thuở nhỏ của chúng tôi, và thật tuyệt khi đạt được trước mắt người hâm mộ quê hương,” Pico nói.

Phần lớn đội hình có gốc gác Cape Verde nhưng sinh ra ở nước ngoài – 14 trên 25 người. Pico thậm chí được mời qua… LinkedIn và ban đầu còn bỏ qua tin nhắn vì nó viết bằng tiếng Bồ Đào Nha.

Anh từng khoác áo U19 Ireland, tưởng chừng sự nghiệp quốc tế đã khép lại, cho tới khi được gọi lên đội tuyển Cape Verde năm 2019.

Phần lớn cầu thủ không chơi ở các giải hàng đầu: Semedo thi đấu tại Síp, Stopira và thủ môn Vozinha ở hạng Nhì Bồ Đào Nha, còn Dailon Livramento – người mở tỷ số – thuộc biên chế Hellas Verona ở Serie A.

Không ai trong số họ có tên trong sổ tay tuyển trạch Ngoại hạng Anh, nhưng họ lại làm nên kỳ tích mà cả thế giới phải nể phục.