
Eberechi Eze của Crystal Palace vẫn luôn chơi bóng theo cách nguyên bản nhất. Bỏ qua các con số thống kê hay chiến thuật, Eze là một tiền vệ công biến mọi thứ trở nên nhẹ nhàng như một trò chơi đường phố.
Cách tiền vệ 27 tuổi này lướt bóng, luồn lách qua hàng phòng ngự đã trở thành luồng gió mới kể từ khi anh đặt chân tới Premier League vào năm 2020. Đáng chú ý, Eze từng được đào tạo ở học viện Arsenal nhưng bị thanh lý khi mới 13 tuổi. Anh vươn lên mạnh mẽ tại Queens Park Rangers và giờ đã có 12 lần khoác áo tuyển Anh.
Trong danh sách ba cầu thủ tấn công đa năng mà Arsenal đang để mắt, bên cạnh Morgan Rogers (Aston Villa) và Noni Madueke (Chelsea), Eze nổi bật nhất vì chính anh đại diện cho điều mà đội bóng của Mikel Arteta đang thiếu.
“Bóng đá là làm người xem phải bật dậy khỏi ghế”
Trước khi ghi bàn quyết định giúp Palace vô địch FA Cup trước Man City hồi tháng 5, Eze từng chia sẻ với BBC Sport:
“Dễ lắm để quên mất lý do vì sao tôi làm những điều mình làm, nhất là với mẫu cầu thủ như tôi. Tại sao tôi rê bóng? Tại sao tôi dám thử? Tại sao tôi sáng tạo? Tại sao tôi làm những thứ mà cầu thủ khác không nghĩ tới? Tất cả là vì người xem. Đó là điều bóng đá mang lại cho khán giả – làm họ đứng bật dậy khỏi ghế. Tôi biết bóng đá hiện giờ đang thay đổi, ngày càng ít cầu thủ như vậy. Nhưng chừng nào tôi còn chơi, tôi sẽ vẫn giữ điều đó.”
Ba mùa liên tiếp Pháo thủ đua vô địch Premier League nhưng càng ngày, lối chơi càng trở nên công thức. Những cá nhân dám làm điều khác biệt như Eze trở thành thứ xa xỉ. Gabriel Jesus là ví dụ tiêu biểu. Khi được Arteta kéo về đá trung phong năm 2022, Jesus mang đến nét ngẫu hứng khiến hàng công lột xác. Thế nhưng những chấn thương đầu gối liên miên đã khiến anh đánh mất bản năng bùng nổ ấy.
Martin Odegaard cũng từng thể hiện bản năng ngẫu hứng ở nửa cuối mùa 2023/24 nhưng chấn thương mắt cá hai tháng khiến anh phải chạy đua thể lực suốt mùa sau, không còn duy trì được trạng thái “chơi theo bản năng”.
Trong khi đó, Eze cũng từng bị hành hạ bởi các chấn thương gót Achilles, gân kheo và bàn chân nhưng không hề thay đổi phong cách. Anh vẫn thực hiện những pha kéo bóng dọc sân, chạm bóng tinh tế trong vòng cấm, hoặc tung ra những cú cứa lòng bất ngờ từ ngoài 16m50.
Dấu ấn hình thành từ tuổi thơ ở học viện Arsenal
Sinh năm 1998, Eze đã gắn bó với học viện Arsenal từ năm 8 tuổi đến 13 tuổi. Giai đoạn ấy, cậu bé Eze thường xuyên đi từ đông nam London lên Emirates xem các thần tượng như Fabregas, Rosicky, Nasri, Hleb hay Arshavin thi đấu. Đó chính là thế hệ Arsenal thiên về kỹ thuật, lắt léo và sáng tạo trong không gian hẹp.
Nhưng dưới thời Arteta, Arsenal chuyển hướng sang những tiền vệ cơ bắp, đa năng và giàu tính kỷ luật hơn. Các bản hợp đồng như Mikel Merino, Kai Havertz hay Declan Rice phản ánh rõ xu hướng đó. Trong khi đó, mẫu cầu thủ như Emile Smith Rowe – người từng cứu Arteta khỏi khủng hoảng bằng lối đá sáng tạo ở mùa 2020/21 – đã ra đi sang Fulham hè năm ngoái, để lại khoảng trống mà tới nay chưa ai khỏa lấp.

Liệu Eze có hòa vào hệ thống của Arteta?
Hiện chưa có bất kỳ liên hệ chính thức nào giữa Palace và Arsenal. Tuy nhiên, việc Eze được đưa vào danh sách ưu tiên cho thấy Arsenal rất nghiêm túc với ý định tái tạo chất ngẫu hứng.
Vấn đề là: hệ thống của Arteta có thực sự phù hợp để một cầu thủ tự do như Eze tỏa sáng? Arteta từng cho phép Gabriel Jesus đá “tự do” như một số 9 ảo, nhưng chấn thương đã kìm hãm mọi thứ. Còn Eze thì sao?
Chính Eze cũng thừa nhận anh vẫn cần một bộ khung rõ ràng để tự do sáng tạo. Anh nói với The Athletic năm 2023:
“Tôi muốn có một cấu trúc rõ ràng để biết mình phải làm gì, nhưng vẫn phải có sự tự do thể hiện bản thân. Khi tôi được tự do, tôi mới tạo ra khác biệt.”
Dưới thời HLV Roy Hodgson rồi đến Oliver Glasner, Eze luôn được trao vai trò tiền vệ công lệch trái trong sơ đồ 3-4-2-1, vừa tấn công, vừa tham gia phòng ngự. Chính cách kết hợp giữa tổ chức và tự do này giúp anh bùng nổ: mùa 2024/25, Eze ghi 14 bàn, kiến tạo 11 lần sau 43 trận – thành tích tốt nhất trong sự nghiệp.
Khoảnh khắc làm nên Eze
Hành trình chinh phục FA Cup mùa vừa qua đã khẳng định sự trưởng thành của Eze. Anh ghi bàn ở cả vòng ba, tứ kết, bán kết và chung kết – đưa Palace chạm tay vào danh hiệu lớn đầu tiên trong lịch sử CLB.
Trận tứ kết gặp Fulham trên sân Craven Cottage, phút 34: Eze đón bóng từ Tyrick Mitchell, lắc hông loại bỏ Sasa Lukic rồi cứa lòng ngoài vòng cấm, bóng đi đập cột bay vào lưới – một bàn thắng không tưởng trong thế không ai nghĩ sẽ thành cơ hội. Chỉ bốn phút sau, anh lại đuổi theo quả bóng dài, tự tin lách qua Joachim Andersen trước khi chuyền như đặt cho Ismaila Sarr ghi bàn. Không cần kỹ thuật màu mè, Eze chỉ cần vài nhịp xử lý thông minh.
Nếu Arsenal thực sự hành động, Eze sẽ không chỉ là một “cái tên hoài niệm” trở lại Emirates. Anh có thể mang đến chính thứ mà Pháo thủ đã đánh mất từ lâu: một cầu thủ có thể khiến khán đài phải bật dậy chỉ bằng một pha kéo bóng hay cú sút táo bạo.