
Khi Tottenham Hotspur bước vào giai đoạn then chốt của mùa giải với một lịch thi đấu giông bão trước mắt, chìa khóa để duy trì sự thăng hoa không nằm ở một sự thay đổi chiến thuật phức tạp, mà ở việc "giải phóng" một cá nhân kiệt xuất: Xavi Simons.
Để tiền vệ người Hà Lan phát huy hết tiềm năng và trở thành "người thay đổi cuộc chơi" đúng nghĩa, HLV Thomas Frank phải nhìn lại quá khứ vàng son của CLB và tái tạo lại công thức thành công đã từng biến Dele Alli thành một trong những tiền vệ tấn công đáng sợ nhất thế giới.
Đặt Simons vào vai trò "số 10" tự do không chỉ là một lựa chọn, mà là một mệnh lệnh bắt buộc nếu Spurs muốn sống sót và vươn lên.
Sự cần thiết của một "Dele Alli mới" trở nên cấp bách hơn bao giờ hết sau chấn thương dài hạn của James Maddison, người được kỳ vọng là bộ não sáng tạo của đội. Tottenham đã hành động nhanh chóng khi chi 52 triệu bảng để mang về Xavi Simons, một tài năng trẻ được định giá lên tới 97 triệu bảng, nhưng dường như họ lại đang lãng phí viên ngọc quý này.
Dù các chỉ số tấn công của Simons như số cú sút, nỗ lực qua người hay khả năng tịnh tiến bóng vào khu vực nguy hiểm đều rất ấn tượng, sản phẩm đầu ra của anh lại vô cùng hạn chế với chỉ một pha kiến tạo và chưa có bàn thắng nào.
Nguyên nhân cốt lõi, theo phân tích của truyền thông Châu Âu, nằm ở việc HLV Thomas Frank đang "giam cầm" anh ở vị trí chạy cánh trái, một vai trò kìm hãm bản năng và sự sáng tạo.
Hình ảnh của Dele Alli ở thời kỳ đỉnh cao dưới thời Mauricio Pochettino chính là bản đồ dẫn lối cho Frank. Alli khi đó không chỉ là một tiền vệ kiến thiết, anh là một "sát thủ" trong vòng cấm, một cầu thủ độc nhất vô nhị với khả năng xâm nhập và ghi bàn như một tiền đạo cắm thực thụ.
Chính Pochettino đã gọi anh là "một trong những tài năng xuất sắc nhất nước Anh", và sự tự do ở vị trí số 10 đã cho phép Alli trực tiếp tham gia vào 126 bàn thắng sau 269 trận cho Spurs.
Xavi Simons cũng sở hữu những phẩm chất tương tự. Anh đã ghi tới 10 bàn thắng ở Bundesliga mùa trước từ vị trí tiền vệ, chỉ xếp sau Jamal Musiala, một minh chứng cho thấy Simons có thể trở thành một mối đe dọa ghi bàn thường trực khi được sử dụng đúng cách.

Trận thắng Leeds United gần đây, nơi Simons lần đầu được xếp đá ở trung lộ và ngay lập tức tạo ra sự khác biệt, chính là công thức mà Tottenham phải tuân theo.
Ngược lại, trận hòa thất vọng 1-1 trước đội cuối bảng Wolves, khi Simons bị đẩy ra cánh và hai tiền vệ phòng ngự cùng xuất phát, là một ví dụ điển hình cho sự thận trọng thái quá và lãng phí tài năng. Trong bối cảnh phải đối đầu với những đối thủ sừng sỏ như Aston Villa, Chelsea, Manchester United và Arsenal, sự cẩn trọng đó sẽ là một bản án tử.
Tottenham cần sự đột biến, cần những bàn thắng từ tuyến hai và cần một người có thể phá vỡ cấu trúc phòng ngự của đối phương. Xavi Simons có tất cả những điều đó, nhưng chỉ khi được đặt ở trung tâm của sân khấu, nơi anh có thể tự do di chuyển, kết nối với các vệ tinh xung quanh và trực tiếp uy hiếp khung thành.
Việc tiếp tục sử dụng anh như một cầu thủ chạy cánh đơn thuần không chỉ làm giảm hiệu quả của cá nhân Simons mà còn làm suy yếu sức mạnh tấn công tổng thể của cả đội. Đã đến lúc HLV Thomas Frank phải dũng cảm hơn, tin tưởng vào "người thay đổi cuộc chơi" của mình và để anh trở thành Dele Alli mới mà Tottenham đang mòn mỏi tìm kiếm.