Vì sao Juve chọn Tudor?

Quyết định giữ chân Igor Tudor của Juventus không phải là sự bất đắc dĩ. Đây là nước đi thực dụng, ưu tiên sự ổn định và phù hợp với định hướng mới của ban lãnh đạo.
Tudor chiếm được lòng tin từ thượng tầng Juve.
Tudor chiếm được lòng tin từ thượng tầng Juve.

Giữa muôn vàn áp lực và sự hoài nghi, quyết định của Juventus trong việc xác nhận Igor Tudor làm huấn luyện viên trưởng cho mùa giải tới ban đầu có vẻ như một lựa chọn bất đắc dĩ, một "kế hoạch B" sau khi các mục tiêu hàng đầu như Antonio Conte đã vuột khỏi tầm với.

 Tuy nhiên, khi phân tích sâu hơn, việc giữ lại chiến lược gia người Croatia không phải là một hành động thiếu tham vọng, mà là một nước đi chiến lược, thực dụng và hoàn toàn hợp lý, phản ánh chính xác thực tại và định hướng mới của "Bà đầm già" thành Turin.

Đầu tiên, cần phải thừa nhận rằng Tudor là một giải pháp mang tính ổn định trong một giai đoạn chuyển giao đầy biến động. Juventus vừa trải qua một mùa giải đầy sóng gió, và việc tiếp tục tìm kiếm một HLV mới sẽ gây ra thêm sự xáo trộn không cần thiết.

Mùa giải 2024/25, Juventus cán đích ở vị trí 4 trên BXH Serie A qua đó giành quyền dự Champions League mùa sau.

Hơn thế nữa, Tudor đã ở CLB, đã làm việc với các cầu thủ, và đã phần nào hiểu được áp lực khủng khiếp tại đây. Việc giữ ông lại giúp CLB tránh được một quá trình thích nghi tốn thời gian, đặc biệt khi phía trước là một giải đấu quan trọng và danh giá như FIFA Club World Cup. Hơn nữa, Tudor mang trong mình "DNA Juventino".

 Ông từng là một chiến binh trên sân cỏ trong màu áo sọc trắng-đen, thấm nhuần triết lý "chiến thắng là điều duy nhất quan trọng". Mối liên kết tình cảm này, như lời người đại diện của ông đã khẳng định, tạo ra một sự cam kết và lòng trung thành mà một HLV "lính đánh thuê" khó có thể có được.

Quan trọng hơn, triết lý huấn luyện của Tudor lại phù hợp một cách đáng ngạc nhiên với định hướng mới của ban lãnh đạo, đặc biệt là dưới thời Giám đốc điều hành Damien Comolli.

Comolli nổi tiếng là người tiên phong trong việc áp dụng phương pháp phân tích dữ liệu và thuật toán ("Moneyball") vào bóng đá. Một HLV có cá tính mạnh và đòi hỏi quyền lực tuyệt đối về chuyển nhượng như Antonio Conte gần như chắc chắn sẽ xung đột với triết lý này.

Ngược lại, Tudor được xem là một nhà cầm quân linh hoạt hơn, một người có thể làm việc hiệu quả với những cầu thủ mà ban lãnh đạo mang về.

Tudor được kỳ vọng sẽ giúp Juve vượt qua cơn khủng hoảng.
Tudor được kỳ vọng sẽ giúp Juve vượt qua cơn khủng hoảng.

Ông không bị trói buộc vào một hệ thống cố định và đã chứng tỏ khả năng thích ứng ở nhiều CLB khác nhau như Verona, Marseille hay Lazio. Điều này khiến ông trở thành một "đối tác" lý tưởng cho một giám đốc theo trường phái dữ liệu, người muốn xây dựng đội hình dựa trên các chỉ số và hiệu suất, thay vì chỉ dựa vào mong muốn của riêng HLV.

Sự lựa chọn này cũng phản ánh một sự thay đổi trong chiến lược tài chính của Juventus. Những ngày tháng vung tiền cho các ngôi sao và những HLV hưởng lương cao ngất ngưởng đã qua. Việc bổ nhiệm một cái tên như Conte sẽ đi kèm với một hóa đơn khổng lồ cả về lương bổng lẫn ngân sách chuyển nhượng.

Giữ lại Tudor là một quyết định khôn ngoan về mặt kinh tế, cho phép CLB phân bổ nguồn lực vào việc tái thiết đội hình một cách bền vững hơn. Nó cho thấy Juventus đang hướng tới một mô hình hoạt động lành mạnh, nơi hệ thống và quy trình được đặt lên trên những cá nhân ngôi sao.

Cuối cùng, dù vấp phải sự chỉ trích gay gắt từ những người theo trường phái truyền thống như Zvonimir Boban, quyết định này cho thấy sự dũng cảm của ban lãnh đạo mới. Họ không đi theo lối mòn hay chiều theo dư luận, mà kiên định với một con đường mới mẻ, dù có thể rủi ro. Họ đang đặt cược vào một hệ thống vận hành đồng bộ từ trên xuống dưới, từ ban lãnh đạo, giám đốc thể thao cho đến huấn luyện viên.

Tóm lại, Juventus chọn Tudor không phải vì họ không còn lựa chọn nào khác. Họ chọn ông vì ông là mảnh ghép phù hợp nhất cho bức tranh toàn cảnh hiện tại: một người mang lại sự ổn định, có sự kết nối về mặt tình cảm, linh hoạt để phù hợp với triết lý mới, và hợp lý về mặt kinh tế.

Đây là một quyết định của lý trí hơn là của con tim, một bước đi chiến lược thể hiện sự thích ứng của một gã khổng lồ đang tìm cách trở lại đỉnh cao bằng một con đường thông minh và bền vững hơn.