
Trái với suy nghĩ phổ biến, quy định lợi nhuận và bền vững (PSR) không có một hạn chót chung như nhiều người lầm tưởng vào ngày 30/6. Thực tế, PSR được tính toán trên cơ sở ba năm tài chính liên tiếp, do đó các quyết định trong cả mùa giải và đặc biệt trong kỳ chuyển nhượng đều tác động đến việc tuân thủ. Với những CLB Ngoại hạng Anh dự cúp châu Âu mùa 2025-26, vấn đề còn trở nên phức tạp hơn khi họ vừa phải tuân thủ quy định nội địa, vừa chịu sự giám sát của UEFA.
Chín đại diện Anh dự cúp châu Âu mùa này bao gồm Liverpool, Arsenal, Man City, Newcastle, Chelsea, Tottenham, Aston Villa, Nottingham Forest và Crystal Palace. Sáu đội đầu tiên góp mặt tại Champions League, Villa và Forest dự Europa League, còn Palace thi đấu ở Conference League. Sự hiện diện này kéo theo nghĩa vụ phải tuân thủ hai quy định then chốt của UEFA: quy tắc lợi nhuận bóng đá và quy tắc chi phí đội hình.
Quy tắc lợi nhuận bóng đá giới hạn khoản lỗ tối đa ở mức 60 triệu euro trong ba năm, có thể tăng lên 90 triệu nếu CLB đáp ứng các điều kiện tài chính. So với mức lỗ tối đa 105 triệu bảng (khoảng 121 triệu euro) theo quy định của Ngoại hạng Anh, đây là khung khắt khe hơn nhiều. Với các CLB Anh, giai đoạn tính toán hiện tại bao gồm mùa 2022-23, 2023-24 và 2024-25.
Trong khi đó, quy tắc chi phí đội hình trực tiếp kiểm soát chi phí cho cầu thủ và ban huấn luyện, buộc các CLB duy trì tỷ lệ không vượt quá 70% doanh thu cộng với lãi hoặc lỗ từ chuyển nhượng. Đây là một bước giảm mạnh so với mức 80% trước đó và chính Chelsea cùng Aston Villa đã vượt quá giới hạn này mùa trước.
Điều phức tạp nằm ở chỗ quy định này được tính theo năm dương lịch, khiến việc điều chỉnh qua kỳ chuyển nhượng mùa đông trở nên bất khả thi. Thêm vào đó, chỉ một phần ba lợi nhuận từ bán cầu thủ mới được tính vào công thức, khiến lợi ích tài chính từ việc bán người bị giảm thiểu đáng kể.
Chelsea và Aston Villa hiện là hai đội bóng gặp nhiều áp lực nhất. Cả hai đã phải ký thỏa thuận với UEFA sau khi vi phạm và phải nộp phạt hàng chục triệu euro. Quan trọng hơn, họ bị ràng buộc bởi yêu cầu cán cân chuyển nhượng trong danh sách A phải dương, tức chi phí cầu thủ mới đăng ký ở châu Âu không được vượt quá khoản chi phí của những cầu thủ đã bị loại khỏi danh sách.
Chelsea đã bán Madueke, Dewsbury-Hall và Amougou, đồng thời có thể tính đến việc chia tay Nicolas Jackson hoặc Christopher Nkunku để cân bằng. Aston Villa cũng bán Jacob Ramsey cho Newcastle để tạo lợi nhuận, nhưng mất luôn cầu thủ duy nhất được đào tạo tại CLB trong quota của UEFA, buộc họ phải tính toán kỹ trong việc đăng ký danh sách thi đấu.

So với hai đối thủ trên, Arsenal chưa vi phạm bất cứ quy định nào nhưng lại đang chi tiêu mạnh mẽ, từ các bản hợp đồng Gyokeres, Zubimendi, Madueke cho đến bản hợp đồng sắp tới với Eberechi Eze từ Crystal Palace. Chỉ riêng khấu hao từ thương vụ Eze đã tiêu tốn 13-14 triệu bảng khấu hao mỗi năm, trong khi CLB chưa thu được nhiều từ việc bán người. Dù Partey và Jorginho đã rời đi, đội hình vẫn gánh chi phí lớn từ lương thưởng và hợp đồng mới cho các tài năng trẻ. Chính vì vậy, Arsenal đang cân nhắc bán Kiwior, Zinchenko, Fabio Vieira hay Reiss Nelson để cải thiện tình hình tài chính.
Sức ép từ UEFA không còn là vấn đề riêng của Chelsea hay Aston Villa, mà còn là lời cảnh tỉnh cho những đội bóng Ngoại hạng Anh đang chi tiêu mạnh tay. Nếu không quản lý cẩn trọng, bất kỳ CLB nào cũng có thể vướng vào rắc rối với các quy định khắt khe ngày càng được siết chặt.