Trong thời kỳ phong kiến, Hoàng đế được xem là cửu ngũ chí tôn, đứng đầu quyền lực với hậu cung rộng lớn gồm hàng nghìn phi tần và mỹ nữ.
Đặc biệt tại triều đình nhà Thanh, các phi tần buộc phải tuân thủ quy tắc ngầm: tuyệt đối im lặng và không bộc lộ bất kỳ cảm xúc hay biểu hiện nào khi được Hoàng đế thị tẩm. Vậy nguyên nhân nào đã khiến những quy định nghiêm ngặt này ra đời?
Quy tắc ngầm khi hoàng đế nhà Thanh thị tẩm phi tần
Trong thời kỳ phong kiến, nhiều người lầm tưởng rằng cuộc sống trong hoàng cung luôn đầy đủ và hạnh phúc. Thực tế, đặc biệt là với các phi tần và mỹ nữ thời nhà Thanh, cuộc sống lại vô cùng nghiêm khắc và đầy áp lực. Họ phải tuân thủ hàng loạt quy tắc ngầm và luật lệ khắt khe trong hoàng cung.
Ngay cả trong mối quan hệ vợ chồng, phi tần cũng bị ràng buộc bởi những quy định cứng nhắc, và trong lúc thị tẩm với Hoàng đế, họ không được phép phát ra bất kỳ âm thanh nào. Có giai thoại kể rằng, ngoài quy trình thị tẩm phức tạp, các phi tần còn bị cấm kêu la dù trong lúc được sủng ái.
Những quy định này không chỉ hạn chế tự do cá nhân mà còn tạo nên những khó khăn, đau khổ trong cuộc sống của các phi tần. Quy tắc “phi tử không được phép kêu lên” tuy không được ghi chép chính thức trong luật pháp nhưng lại là nguyên tắc bất thành văn, được tuân thủ nghiêm ngặt.

Nguyên nhân sâu xa của quy tắc này xuất phát từ sự quản lý nghiêm ngặt của Kính Sự phòng trong quá trình thị tẩm. Các thái giám ở đây có nhiệm vụ kiểm soát giờ giấc và thực hiện những yêu cầu đột xuất từ Hoàng đế, khiến không khí thị tẩm trở nên căng thẳng và không thoải mái.
Do đó, Hoàng đế muốn tránh những tình huống gây mất mặt và không muốn bị đánh giá là ham muốn quá đà. Quy tắc “phi tử không được phép kêu lên” được đặt ra không phải để bảo vệ các phi tần, mà nhằm duy trì hình ảnh quyền uy và thanh lịch của Hoàng đế. Các phi tần dù trong hoàn cảnh nào cũng phải cam chịu, trở thành nạn nhân trong hệ thống phong kiến khắc nghiệt này.
Phi tần không được mặc quần áo khi được đưa đến thị tẩm
Để được bước lên long sàng hưởng “ơn mưa móc” của Hoàng đế, các phi tần phải trải qua một quá trình hết sức nghiêm ngặt và khắc nghiệt. Trước hết, việc chọn người được thị tẩm được quyết định bằng cách lật bảng, trong đó tên của các phi tần xuất hiện tùy thuộc vào tâm trạng của nhà vua.
Có người được sủng ái nhiều đến mức tên họ thường xuyên có trên bảng, trong khi một số khác phải chờ đợi lâu năm, thậm chí cả vài chục năm mới được Hoàng đế ưu ái một lần.

Phi tần được chọn phải chuẩn bị kỹ càng, và vào buổi tối, họ buộc phải cởi bỏ toàn bộ y phục, cuộn chăn và được thái giám dẫn vào tẩm cung của Hoàng đế. Ngay cả khi đến gần long sàng, họ vẫn phải tuân thủ những quy tắc kỳ lạ và nghiêm ngặt như không được tự ý xốc chăn mà phải bò từ góc chăn vào, để lộ chân khi tiếp cận Hoàng đế. Khi kết thúc buổi thị tẩm, phi tần phải bò giật lùi ra khỏi long sàng rồi được đưa về tẩm cung, không được phép ngủ cùng Hoàng đế.
Lý do phi tần không được mặc quần áo trong lúc thị tẩm nhằm bảo vệ Hoàng đế trước các nguy cơ tiềm ẩn. Trong lịch sử Trung Quốc, từng có nhiều vụ ám sát nhà vua do phi tần hoặc cung nữ dàn dựng. Quy định này càng trở nên nghiêm ngặt hơn trong bối cảnh chính trị bất ổn, đặc biệt thời Minh – Thanh, khi đất nước chịu nhiều biến động và các vụ xử án oan nghiệt diễn ra liên tiếp.