
Không như U23 Việt Nam được xếp vào bảng đấu nhẹ với Campuchia và Lào, U23 Indonesia lại nằm trong bảng A gồm Malaysia, Philippines và Brunei. Sự góp mặt của Malaysia – đội bóng luôn khó chịu trong khu vực – và Philippines – nền bóng đá đang đầu tư mạnh – khiến bảng đấu này được đánh giá là đầy thách thức.
Tuy nhiên, thi đấu nhiều hơn 1 trận cũng là cơ hội để Indonesia làm nóng đội hình và tăng tính kết nối. Đặc biệt, nếu đứng nhất bảng, Indonesia sẽ tránh được các đối thủ lớn như Việt Nam hoặc Thái Lan ở bán kết – điều có thể tạo ra bước ngoặt trên hành trình tiến tới ngôi vương.
Do giải đấu không nằm trong hệ thống FIFA và không trùng với lịch thi đấu quốc tế, các cầu thủ Indonesia đang thi đấu ở châu Âu hay các ngôi sao nhập tịch sẽ không thể góp mặt. Điều này chắc chắn khiến U23 Indonesia suy yếu so với đội hình từng vào top 4 châu Á năm 2024.
Tuy nhiên, họ lại có một nền tảng ổn định khác: dàn cầu thủ trẻ giàu tiềm năng từ lứa U20 vừa thi đấu tại VCK U20 châu Á. Những cái tên như Dony Tri, Muhammad Ragil, Kadek Arel, cùng lớp kế cận từng gây ấn tượng ở U17 như Arkhan Kaka hay Figo Dennis đều là những nhân tố đang được chờ đợi.
Đây là tập thể có nhiều thời gian thi đấu cùng nhau, liên tục được LĐBĐ Indonesia tạo điều kiện cọ xát quốc tế và tích lũy kinh nghiệm. Sự ăn ý và dạn dày trận mạc của họ sẽ là điểm tựa đáng kể trong cuộc cạnh tranh ngôi vô địch.
U23 Indonesia từng lên ngôi vô địch vào năm 2019 tại Campuchia, nhưng từ đó đến nay vẫn chưa thể lần thứ hai bước lên bục cao nhất. Đặc biệt, thất bại cay đắng trên loạt luân lưu trước U23 Việt Nam ở chung kết 2023 vẫn là nỗi ám ảnh chưa nguôi với người hâm mộ xứ vạn đảo.
Năm nay, khi lần đầu tiên chính thức đăng cai kể từ khi giải ra đời, Indonesia đặt mục tiêu không gì khác ngoài chức vô địch. Đây không chỉ là cơ hội để trả món nợ cũ, mà còn là phép thử lớn cho thế hệ trẻ đang được kỳ vọng viết tiếp hành trình vàng son của bóng đá xứ vạn đảo.