
Trong một thế giới bóng đá mà các câu lạc bộ không ngần ngại chi ra hàng trăm triệu euro cho một chữ ký, việc Juventus chuẩn bị chào đón Jonathan David, một trong những tiền đạo được săn đón nhất châu Âu mà không tốn một đồng phí chuyển nhượng nào, không chỉ là một thương vụ khôn ngoan.
Nó là một lời khẳng định cho một triết lý, một chiến lược "kiểu cũ" đã trở thành thương hiệu của "Bà đầm già": nghệ thuật chiêu mộ những ngôi sao "0 đồng".
Thương vụ này, theo xác nhận từ L'Équipe và được phân tích sâu bởi truyền thông quốc tế, không chỉ là một nước đi chiến lược về mặt chuyên môn, mà còn là một bài học về sự kiên nhẫn và hiệu quả tài chính trong một thị trường ngày càng điên rồ.
Việc Juventus chốt hạ David ngay sau khi bị loại khỏi Club World Cup cho thấy một sự quyết đoán và một kế hoạch đã được vạch ra từ lâu. Đây không phải là một quyết định bột phát. Đây là kết quả của một "cuộc đàm phán kéo dài", nơi Juventus muốn xác định rõ ràng chiến lược tấn công của mình trước khi hành động.
Họ đã chiến thắng trong cuộc đua với hàng loạt đội bóng lớn từ Premier League như Aston Villa, Tottenham, và thậm chí cả một lời đề nghị "khổng lồ" từ Ả Rập Xê Út, theo L'Équipe. Điều này cho thấy sức hút của Juventus và sự tin tưởng tuyệt đối của họ vào tiền đạo người Canada.
Nhưng tại sao một thương vụ tưởng chừng phải tốn kém lại có thể diễn ra với chi phí thấp như vậy? Câu trả lời nằm ở chiến lược đặc trưng của Juventus. "Bà đầm già" từ lâu đã nổi tiếng với việc kiên nhẫn chờ đợi các ngôi sao hàng đầu đáo hạn hợp đồng để chiêu mộ họ mà không mất phí chuyển nhượng.
Lịch sử đã chứng kiến những thương vụ thành công vang dội theo mô hình này, từ Andrea Pirlo, Paul Pogba (lần đầu), Sami Khedira cho đến Dani Alves.
Đây là một chiến lược "kiểu cũ" nhưng hiệu quả bất ngờ, đặc biệt là về mặt tài chính. Việc không phải trả một khoản phí chuyển nhượng có thể lên tới 70-80 triệu euro cho một cầu thủ ở đẳng cấp và độ tuổi của David giúp Juventus tiết kiệm được một nguồn lực khổng lồ.

Khoản tiền đó có thể được dùng để trả một mức lương hấp dẫn (khoảng 6 triệu euro/năm) và phí hoa hồng hậu hĩnh, vừa đủ để thuyết phục cầu thủ, vừa đảm bảo cấu trúc tài chính của câu lạc bộ.
Hơn nữa, chiến lược này còn mở ra những cơ hội bất ngờ. Việc có được David với chi phí hợp lý không đóng lại cánh cửa cho một "bom tấn" khác. Theo Sky Sport, Juventus vẫn có thể nhắm đến Victor Osimhen nếu Vlahovic ra đi. Mô hình này mang lại sự linh hoạt tối đa, cho phép họ vừa củng cố đội hình, vừa giữ lại nguồn lực cho những mục tiêu lớn hơn.
Về phía Jonathan David, quyết định gia nhập Juventus là một bước tiến hợp lý. Anh muốn đến "một câu lạc bộ lớn có lịch sử, có thể tranh đấu cho các danh hiệu," và Juventus đáp ứng hoàn hảo tiêu chí đó.
David đến Turin không chỉ để tìm kiếm vinh quang, mà còn để khẳng định mình trong một môi trường đỉnh cao, một sự chuẩn bị không thể tốt hơn cho World Cup 2026 cùng đội tuyển Canada.
Với HLV Igor Tudor, David là một mảnh ghép đa năng, nhân sự giàu động lực trong đội hình, có thể chơi ở nhiều vị trí trên hàng công và phù hợp với dự án tái thiết của đội bóng.
Sự kết hợp giữa một câu lạc bộ có truyền thống "săn hàng 0 đồng" và một cầu thủ đẳng cấp đang ở đỉnh cao sự nghiệp hứa hẹn sẽ mang lại hiệu quả bất ngờ.
Juventus có được một chân sút đã được kiểm chứng với chi phí tối thiểu, còn David có được bệ phóng để vươn tới những đỉnh cao mới. Trong một thế giới bóng đá hiện đại, chiến lược "kiểu cũ" của Juventus một lần nữa chứng minh giá trị của nó.