
Dưới kỷ nguyên của chủ sở hữu Todd Boehly và Clearlake Capital, Chelsea đã vận hành theo một triết lý chuyển nhượng hoàn toàn khác biệt, thậm chí có thể coi là "chưa từng có" tại Premier League. Đó là một chính sách linh hoạt, tàn nhẫn và đặt lợi ích kinh doanh lên trên tình cảm.
Vụ chuyển nhượng Noni Madueke sang Arsenal chỉ là ví dụ mới nhất, và giờ đây, tiền đạo Nicolas Jackson có thể là cái tên tiếp theo phải rời Stamford Bridge, không phải vì anh thất bại, mà vì anh hoàn toàn phù hợp với mô hình kinh doanh mới của The Blues.
Kể từ khi tiếp quản câu lạc bộ, giới chủ mới của Chelsea đã thách thức mọi quy tắc truyền thống. Thay vì xem việc bán đi một bản hợp đồng mới là sự thừa nhận thất bại, họ coi đó là một cơ hội để tái cấu trúc và tối ưu hóa lợi nhuận. Thống kê chỉ ra rằng trong bốn kỳ chuyển nhượng đầu tiên, Chelsea đã ký hợp đồng với 33 cầu thủ cho đội một. Trong số đó, 21 người đã ra đi hoặc có thể bị bán ngay trong mùa hè này. Sự thay đổi liên tục này cho thấy một chiến lược rõ ràng: xây dựng một đội hình gồm các tài sản có thể giao dịch, thay vì những cầu thủ được coi là nền tảng lâu dài.
Trường hợp của Nicolas Jackson là một minh chứng hoàn hảo cho chính sách này. Được đưa về vào mùa hè năm 2023, tiền đạo người Senegal đã có những khoảnh khắc tỏa sáng nhưng cũng gây thất vọng. Hai chiếc thẻ đỏ, một trước Newcastle ở Premier League và một trước Flamengo tại Club World Cup, đã khiến vị thế của anh trong mắt HLV Enzo Maresca suy giảm. Thêm vào đó, việc Chelsea chiêu mộ thêm hai tiền đạo mới là Liam Delap và Joao Pedro càng làm dấy lên cảm giác rằng câu lạc bộ đã sẵn sàng kiếm lời từ Jackson.
Chelsea không công khai rao bán Jackson. Tuy nhiên, họ cũng không xem anh là "bất khả xâm phạm". Tương tự như Madueke, nếu một lời đề nghị hợp lý được đưa ra, ban lãnh đạo sẽ nghiêm túc xem xét. Tại Stamford Bridge hiện tại, rất ít cầu thủ được đảm bảo tương lai, ngoại trừ những cái tên cốt lõi như Cole Palmer hay Moisés Caicedo. Sự sẵn sàng bán đi những cầu thủ vừa mới ký hợp đồng một hoặc hai mùa giải trước là điều khác biệt lớn nhất giữa Chelsea và các đối thủ trong top 4.
Mô hình của Chelsea rất rõ ràng: ký hợp đồng với những cầu thủ trẻ, có tiềm năng phát triển lớn với mức lương cơ bản tương đối thấp. Điều này đảm bảo rằng ngay cả khi họ không bùng nổ để trở thành ngôi sao hàng đầu, giá trị của họ vẫn sẽ tăng lên trên thị trường chuyển nhượng.

Noni Madueke được mua với giá 29 triệu bảng và được bán cho Arsenal với giá hơn 50 triệu bảng. Tương tự, giá trị của Jackson hiện được ước tính không dưới 60 triệu bảng. Trong bối cảnh nhiều câu lạc bộ lớn như Arsenal hay Manchester United đang tìm kiếm tiền đạo, việc bán Jackson sẽ mang lại một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Trong khi các câu lạc bộ khác có thể bị mắc kẹt với những "bom xịt" hưởng lương cao ngất ngưởng, Chelsea lại tạo ra một hệ thống nơi các cầu thủ của họ luôn có thị trường. Họ sẵn sàng gạt bỏ niềm kiêu hãnh hay sự kình địch để thực hiện những thương vụ có lợi. Ngay cả việc bán thủ môn Djordje Petrovic, người mới đến vào tháng 8 năm 2023, cho Bournemouth với lợi nhuận hơn gấp đôi cũng cho thấy triết lý này được áp dụng triệt để.
Sự linh hoạt này được Chelsea xem là một lợi thế cạnh tranh. Họ có thể nhanh chóng xoay vòng vốn, tái đầu tư vào những mục tiêu mới và liên tục làm mới đội hình. Ví dụ, nếu Aston Villa bán Ollie Watkins và hỏi mua Jackson, Chelsea gần như chắc chắn sẽ đáp trả bằng một lời đề nghị cho Morgan Rogers.
Cuối cùng, tương lai của Nicolas Jackson tại Chelsea không phụ thuộc vào màn trình diễn của anh nhiều như người ta tưởng. Nó phụ thuộc vào các con số trên bàn đàm phán và chiến lược tổng thể của câu lạc bộ. Việc anh rời đi, nếu xảy ra, sẽ không phải là một bất ngờ, mà là một bước đi được tính toán kỹ lưỡng trong chính sách chuyển nhượng táo bạo và "chưa từng có" của The Blues.