
"Xem trận đấu, bạn không thấy Busquets. Xem Busquets, bạn thấy cả trận đấu." Có một câu nói nổi tiếng thường được gán cho HLV huyền thoại Vicente del Bosque, dù thực tế nó được viết bởi một người khác. Nhưng dù tác giả là ai, không có một câu nào có thể gói gọn sự nghiệp nghịch lý và phi thường của Sergio Busquets một cách hoàn hảo hơn.
Anh là một thiên tài vô hình, một người khổng lồ thầm lặng mà sự vĩ đại không nằm ở những gì anh làm, mà ở tất cả những điều tồi tệ đã không xảy ra chỉ vì có anh ở đó. Và khi anh nói lời chia tay bóng đá, đó không chỉ là sự kết thúc của một sự nghiệp, mà là sự khép lại của cả một kỷ nguyên đã thay đổi bóng đá mãi mãi.
Nghệ thuật của sự vắng mặt
Trong một thế giới bóng đá bị ám ảnh bởi những con số thống kê, bàn thắng, kiến tạo, những cú tắc bóng, Sergio Busquets là một "kẻ phản thống kê". Anh không ghi nhiều bàn thắng, hiếm khi có những đường chuyền quyết định, và bạn sẽ không thấy anh thực hiện những pha xoạc bóng dũng mãnh. Sự thiên tài của Busquets tồn tại trong một không gian khác biệt, nó được định nghĩa bởi sự vắng mặt của những sai lầm.

Bởi vì anh luôn ở đúng vị trí, tránh được áp lực nghẹt thở từ đối phương. Bởi vì anh dùng cơ thể để che chắn không gian, anh hiếm khi có một pha chạm bóng lỗi. Bởi vì Busquets luôn quan sát sau lưng, anh không bao giờ tự đưa mình vào thế khó, vì cầu thủ trưởng thành từ La Masia luôn biết quả bóng sẽ đi đâu tiếp theo.
Những động tác trước khi chuyền bóng của cầu thủ sinh năm 1988 luôn có độ tinh quái, khiến đối phương phán đoán sai và lỡ trớn, rồi sau đó anh chỉ cần khai thác khoảng trống bằng những đường chuyền gọn gàng, anh không làm mất bóng hay đẩy đồng đội vào thế bí.
Bởi vì anh đọc trước được những pha phản công, anh không cần phải thực hiện những cú tắc bóng cuối cùng. Và còn bởi cầu thủ người Tây Ban Nha luôn biết chặn các hướng chuyền, mối nguy hiểm mới không bao giờ xuất hiện.
Sự hoàn hảo của một người thợ kim hoàn là sự vắng mặt của những tì vết. Đó chính là Busquets. Đôi khi, anh chơi tốt đến mức gần như trở nên trong suốt.
"Công việc ở vị trí này hiếm khi được chú ý," Busquets từng giải thích. "Tôi dành cả trận đấu để tính toán. Tôi nghĩ về việc có bao nhiêu người đang chơi bên phải, bao nhiêu người ở trung lộ, ai sẽ hỗ trợ nếu tiền đạo dạt biên. Chìa khóa của vai trò này là logic. Bạn cần phải phán đoán mọi thứ thật tốt."
Trục xoay của những đế chế vĩ đại
Khi Busquets được Pep Guardiola đôn lên đội một Barcelona vào năm 2008, gần như không ai hiểu tại sao. Vị trí tiền vệ phòng ngự khi đó thuộc về Yaya Toure, một cầu thủ toàn năng và mạnh mẽ như một chiếc máy cày. Nhưng Guardiola đã nhìn thấy ở chàng trai gầy gò đến từ La Masia một thứ khác: ông thấy tương lai.
Barcelona khi đó đã có hai tiền vệ kiệt xuất là Xavi và Andres Iniesta. Nhưng phải đến khi Busquets được cắm vào đáy của tam giác huyền thoại đó, cỗ máy tiki-taka mới thực sự vận hành một cách hoàn hảo. Anh chính là "trục xoay", là bản lề mà mọi thứ xoay quanh. Anh là người mang lại sự cân bằng, sự an toàn, và là người khởi đầu mọi đợt tấn công bằng những đường chuyền một chạm đơn giản nhưng thông minh.

Chính anh là người đã làm cho bộ ba Xavi - Iniesta - Busquets trở thành hàng tiền vệ có thể là vĩ đại nhất mọi thời đại. Và triết lý đó đã được mang lên đội tuyển Tây Ban Nha, nơi họ cùng nhau chinh phục World Cup 2010 và Euro 2012, định hình lại cả một thế hệ bóng đá.
Lời ngợi ca từ những bậc thầy
Trong khi người hâm mộ có thể bị cuốn hút bởi những pha bóng ma thuật của Messi hay Iniesta, những bộ óc vĩ đại nhất của bóng đá lại dành cho Busquets sự ngưỡng mộ tuyệt đối. Họ xem anh như một cầu thủ dành cho những người sành sỏi.
Vicente del Bosque từng nói: "Nếu tôi có thể trở thành một cầu thủ bây giờ, tôi muốn được giống như Busquets." Pep Guardiola thì đi xa hơn: "Tôi muốn được đầu thai thành cậu ấy. Cậu ấy là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới." Cả Johan Cruyff cũng gọi anh là một "món quà".
Nhưng có lẽ lời nhận xét giá trị nhất đến từ Lionel Messi. Khi Busquets mới bắt đầu tập luyện cùng đội một, Messi chỉ đơn giản quay sang nói với Guardiola: "Cậu này chơi được đấy."

Bản thân Busquets chưa bao giờ khao khát sự chú ý. "Tôi không muốn mọi người nói về mình," anh nói. "Tôi không có Twitter. Tôi không ích kỷ như vậy, tôi không khao khát lời khen hay vai chính. Tôi yêu vai trò của mình, tôi yêu công việc tôi làm."
Khi tấm áo choàng tàng hình phai màu
Sự ra đi của Busquets đánh dấu sự kết thúc thực sự của một kỷ nguyên vàng son, với vô số danh hiệu trong màu áo Barcelona và đội tuyển Tây Ban Nha.
Khi tuổi tác kéo đến, trận đấu ngày càng trở nên tốc độ hơn trong khi anh thì chậm lại. Tấm "áo choàng tàng hình" của anh bắt đầu phai màu. Những điểm yếu về thể chất của anh bắt đầu lộ ra rõ hơn. Người ta bắt đầu thấy những gì anh không thể làm, thay vì những điều phi thường mà anh đã làm một cách thầm lặng.

Nhưng ngay cả trong những năm cuối cùng, hết HLV này đến HLV khác đều nhận ra rằng anh là người "không thể thay thế". Không ai có thể mang lại cho Barcelona thứ trí tuệ chiến thuật và sự điềm tĩnh mà anh sở hữu. Đội bóng không bao giờ vận hành trơn tru khi thiếu anh.
Một trục xoay hoàn hảo như vậy chỉ trở nên hữu hình khi nó vắng mặt. Người hâm mộ sẽ nhớ những gì họ đã thấy Busquets làm cho Barcelona. Nhưng có lẽ, hơn thế nữa, họ sẽ nhớ những gì họ chưa bao giờ thấy: tất cả sự hỗn loạn, những mối nguy hiểm, những pha phản công chết người đã không bao giờ xảy ra, chỉ đơn giản vì anh đã ở đó.