Harvey Barnes một lần nữa cho thấy vì sao anh luôn được đánh giá là cầu thủ có khả năng tạo đột biến khi tỏa sáng rực rỡ trong chiến thắng trước Manchester City. Cú đúp vào lưới đối thủ mạnh không chỉ giúp Newcastle giành ba điểm, mà còn nhắc lại câu hỏi đã kéo dài nhiều năm: tại sao một cầu thủ có tốc độ, khả năng đi bóng trực diện và hiệu quả cao như Barnes lại mới chỉ có đúng một lần khoác áo tuyển Anh?
Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là lần duy nhất đó diễn ra cách đây hơn năm năm và chỉ kéo dài 14 phút trước Wales. Kể từ khi ra mắt trong màu áo Leicester City tại Champions League trước Porto, Barnes luôn là mẫu cầu thủ đem tới sự phấn khích, dù là chơi lệch trái hay bó vào trung lộ. Tuy vậy, sự thiếu ổn định vẫn là điểm khiến anh chưa thể vươn tới đỉnh cao.
Ở Newcastle, Barnes thường được dùng như phương án xoay tua khi Anthony Gordon vắng mặt. Điều đó khiến tương lai của anh phụ thuộc nhiều vào khả năng duy trì phong độ. Gordon đang dưỡng thương hông và khi trở lại, cầu thủ này chắc chắn sẽ đòi lại vị trí số một.
Barnes chỉ có thể giữ mình trong cuộc cạnh tranh nếu tạo ra chuỗi màn trình diễn buộc Eddie Howe phải giữ anh trên sân. Tình hình ở đội tuyển Anh cũng không hề dễ chịu hơn. Marcus Rashford, Jack Grealish và chính Gordon đều đang chiến đấu cho vị trí lệch trái trong hệ thống của Thomas Tuchel, khiến Barnes càng khó chen chân.
Trong khi đó, Eberechi Eze đang nổi lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Kể từ khi chuyển đến Arsenal, Eze đã bước sang một tầm khác và thể hiện phong độ chói sáng với cú hat-trick trong trận derby bắc London. Được Mikel Arteta bố trí đá như một số 10, Eze liên tục gây sát thương nhờ khả năng tìm khoảng trống trước hàng thủ Tottenham.
Ở tuyển Anh, Tuchel thường sử dụng Eze lệch trái, nhưng anh lại có sự linh hoạt để bó vào trung lộ hỗ trợ Harry Kane và Bukayo Saka. Màn trình diễn tại Arsenal vì thế càng củng cố vị thế của anh trong mắt HLV trưởng đội tuyển.
Không chỉ Eze, Morgan Rogers cũng đang bước lên một cách đáng kể. Cầu thủ trẻ của Aston Villa tiếp tục phong độ ấn tượng bằng một cú đúp mang lại chiến thắng. Dù khởi đầu mùa giải khó khăn, Rogers đã chiếm lại niềm tin của Tuchel và góp phần giúp Villa hồi sinh.
Đáng tiếc, dù Rogers chơi lên chân hay Eze thăng hoa, vị trí số một trong vai trò hộ công gần như vẫn thuộc về Jude Bellingham. Ngay cả những tranh luận xung quanh việc Bellingham không được gọi hồi tháng 10 cũng chỉ xoay quanh chấn thương vai chứ không phải lý do chuyên môn. Khi trở lại Real Madrid, anh lập tức chứng tỏ đẳng cấp với ba bàn thắng và một kiến tạo trong bốn trận La Liga gần nhất. Bellingham là mẫu cầu thủ cá tính mạnh, dám nói, dám làm, nhưng cũng là người mang lại sự khác biệt, thứ mà tuyển Anh cần để mơ về chức vô địch.
Đối với Barnes, tất cả điều này chỉ càng làm nổi bật thực tế rằng anh chưa thể nghĩ đến đội tuyển nếu không giải quyết được vấn đề lớn nhất của mình: duy trì phong độ cao trong nhiều trận liên tiếp. Cuộc cạnh tranh ở tuyển Anh đã quá khốc liệt, và chiều sâu tấn công mà Tuchel đang sở hữu khiến năm 2026 hứa hẹn là thời điểm mà chỉ những cầu thủ đạt trạng thái tốt nhất mới có thể chen chân. Chiều sâu ấy có thể xem là vấn đề xa xỉ nhưng lại là tín hiệu cho thấy sức mạnh của tuyển Anh đang ở mức hiếm gặp.