
Barcelona đang ở thời điểm bước ngoặt của quá trình tái thiết, nơi mỗi quyết định chuyển nhượng đều có thể ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai đội bóng. Trong bối cảnh tài chính eo hẹp, việc chiêu mộ những cái tên lớn như Nico Williams chỉ có thể xảy ra nếu Blaugrana chấp nhận để một trụ cột ra đi. Và cái tên đang được nhắc đến nhiều nhất là Ronald Araujo – trung vệ người Uruguay từng được coi là thủ lĩnh tương lai của hàng phòng ngự đội chủ sân Camp Nou.
Không thể phủ nhận mùa giải 2024/25 là một bước lùi của Araujo. Chấn thương liên miên khiến anh không thể duy trì sự ổn định, trong khi sự vươn lên mạnh mẽ của hai cái tên khác là Pau Cubarsi và Inigo Martinez càng khiến vị trí của Araujo trở nên lung lay. Dưới thời HLV Hansi Flick, bộ đôi này đã thi đấu đầy chắc chắn trong hệ thống phòng ngự đòi hỏi tốc độ, thể lực và khả năng đọc tình huống cao – điều mà Araujo không thể đáp ứng trọn vẹn trong thời gian qua.
Tuy nhiên, chỉ nhìn vào phong độ gần nhất để đánh giá Araujo là một sai lầm. Cần nhớ rằng, anh từng là điểm tựa đáng tin cậy nơi hàng thủ trong giai đoạn khủng hoảng hậu Messi, là trung vệ hiếm hoi có thể đeo bám và vô hiệu hóa những chân sút hàng đầu thế giới. Từ khả năng không chiến, tranh chấp tay đôi đến tốc độ bọc lót, Araujo hội tụ đầy đủ yếu tố để trở thành một trung vệ hàng đầu. Quan trọng hơn, anh là thủ lĩnh đích thực – điều mà Barca đang thiếu kể từ khi thế hệ đàn anh rút lui.
Ở tuổi 26, Araujo đang ở đỉnh cao sự nghiệp và sở hữu giá trị chuyển nhượng lớn. Nhưng cũng chính vì vậy, Barcelona cần cân nhắc kỹ lưỡng. Việc bán anh sẽ giúp CLB tăng thêm ngân sách, nhưng đồng thời đẩy đội bóng vào thế mong manh nơi hàng thủ. Andreas Christensen gần như không ra sân mùa trước, Eric Garcia dù đa năng nhưng chưa phải phương án chắc chắn ở trung tâm hàng phòng ngự. Trong khi đó, Sergi Dominguez vẫn là cái tên non kinh nghiệm.

Nếu để Araujo ra đi, Barca cần đảm bảo hai điều: một là có người thay thế tương xứng về chuyên môn, hai là đội hình đủ chiều sâu để xoay tua khi cần. Nhưng trên thực tế, trung vệ tài năng lại giàu tố chất lãnh đạo như Araujo không phải lúc nào cũng xuất hiện trên thị trường chuyển nhượng. Và nếu có, chưa chắc Blaugrana đã đủ khả năng tài chính để chiêu mộ.
Nhìn chung, việc bán đi Araujo có thể là một giải pháp ngắn hạn để giải quyết bài toán tài chính, nhưng về lâu dài, đó có thể là bước đi mà Barcelona sẽ phải hối tiếc. Trong thời kỳ mà bản sắc và sự ổn định đang cần được khôi phục, giữ lại một trung vệ đẳng cấp, tận tâm và giàu ảnh hưởng như Ronald Araujo không chỉ là lựa chọn chiến thuật – mà còn là một tuyên bố về niềm tin với những giá trị cốt lõi của CLB.