
Dưới bàn tay của HLV Kim Sang-sik, những pha không chiến không còn đơn thuần là sự may rủi mà trở thành miếng đánh được rèn giũa bài bản, đem về phần lớn số bàn thắng cho đội tuyển.
Tuy nhiên, bước sang vòng loại U23 châu Á 2026, câu hỏi đặt ra: liệu bóng bổng có tiếp tục là “cần câu cơm”, hay chỉ nên coi đó là một mảng miếng trong một bức tranh chiến thuật đa dạng hơn?
“Cần câu cơm” từ không chiến
Hành trình lên ngôi vô địch Đông Nam Á vừa qua cho thấy sức nặng đặc biệt của bóng bổng. Trong 8 bàn thắng, có đến 2/3 đến từ những pha tạt cánh, đánh đầu hoặc tận dụng bóng hai. Bàn thắng quyết định trong trận chung kết gặp Indonesia cũng xuất phát từ một tình huống phối hợp trên không: Văn Khang đánh đầu trả ngược khôn ngoan để Công Phương dứt điểm gọn gàng.
Điểm tựa của lối chơi này đến từ thể hình vượt trội của dàn cầu thủ. Hàng thủ với Trung Kiên (1m92), Lý Đức (1m84), Hiểu Minh (1m84) tạo thành “lá chắn thép” trong khâu phòng ngự, đồng thời là nguồn lực đáng sợ ở các pha cố định. Trên hàng công, những cái tên như Đình Bắc, Công Phương hay Văn Trường cũng đủ chiều cao để tranh chấp hiệu quả.
Chính lợi thế hình thể, kết hợp với sự chuẩn xác trong khâu tổ chức, đã biến U23 Việt Nam thành đội bóng cực kỳ lợi hại trong những pha không chiến.
Không chỉ có bóng bổng
Điều đáng ghi nhận là HLV Kim Sang-sik không đóng khung đội bóng trong một kịch bản duy nhất. U23 Việt Nam vẫn có những mảng miếng tấn công biên tốc độ nhờ Anh Quân, Phi Hoàng, hay các pha ban bật trung lộ dựa trên sự cơ động của Văn Khang và Xuân Bắc.
Một vài bàn thắng tại giải Đông Nam Á đến từ những tình huống tấn công trực diện, tốc độ cao và đòi hỏi sự tinh tế trong khâu dứt điểm. Điều đó cho thấy tập thể này không thiếu sự đa dạng, chỉ là hiệu suất khai thác chưa thật sự tối ưu.
Đến vòng loại U23 châu Á 2026, HLV Kim Sang-sik có trong tay những “ngòi nổ” giàu đột biến như Nguyễn Thanh Nhàn – cầu thủ có khả năng tạo khác biệt bằng tốc độ và kỹ năng một chọi một. Đây chính là nhân tố giúp U23 Việt Nam mở rộng biên độ chiến thuật thay vì quá phụ thuộc vào những pha bóng bổng.

Nguy cơ bị bắt bài
Bóng đá hiện đại khắc nghiệt ở chỗ: một khi đối thủ đã nghiên cứu kỹ, việc hóa giải không còn quá khó khăn. Vòng loại U23 châu Á 2026 quy tụ những đội bóng có đẳng cấp và kinh nghiệm hơn hẳn so với sân chơi Đông Nam Á. Nếu U23 Việt Nam vẫn trung thành tuyệt đối với bài tạt cánh – đánh đầu, không loại trừ khả năng sẽ rơi vào thế bế tắc. Khi ấy, vũ khí từng giúp đội tuyển lên ngôi lại có thể trở thành điểm yếu.
Điều quan trọng không phải là loại bỏ bóng bổng, mà là đặt nó trong một hệ thống tấn công linh hoạt hơn. Khi đối thủ tập trung phòng ngự trên không, những pha phối hợp nhỏ, cú sút xa bất ngờ hay tình huống bứt tốc bên cánh hoàn toàn có thể trở thành chìa khóa khai thông thế trận.
Thách thức và cơ hội cho HLV Kim Sang-sik
Trong tay nhà cầm quân người Hàn Quốc là một tập thể đồng đều, vừa có chiều cao lý tưởng, vừa sở hữu tốc độ và kỹ thuật. Bài toán đặt ra không chỉ là phát huy điểm mạnh, mà còn phải khơi mở thêm các phương án để đối thủ không thể bắt bài. Thành công ở giải Đông Nam Á là nền tảng, nhưng vòng loại U23 châu Á sẽ là nơi thử thách khả năng biến hóa thực sự của ông.
Một đội bóng biết tận dụng tối đa bóng bổng khi cần, nhưng cũng sẵn sàng chuyển trạng thái sang lối chơi nhanh, pressing tầm cao hoặc ban bật trung lộ khi đối thủ “khóa chặt” vòng cấm – đó mới là hình ảnh mà người hâm mộ mong chờ ở U23 Việt Nam trong hành trình sắp tới.