Tối hậu thư cho Amorim và lời giải mang tên Bruno Fernandes

Tương lai của HLV Ruben Amorim tại Manchester United có thể được định đoạt ở trận gặp Sunderland, với việc thay đổi vai trò cho Bruno Fernandes là chìa khóa chiến thuật quan trọng nhất.
Ruben Amorim sẽ phải đưa ra những thay đổi chiến lược nếu muốn tiếp tục giữ ghế tại Man United.
Ruben Amorim sẽ phải đưa ra những thay đổi chiến lược nếu muốn tiếp tục giữ ghế tại Man United.

Chiếc ghế của HLV Ruben Amorim tại Manchester United đang lung lay dữ dội hơn bao giờ hết, và trận đấu sắp tới với Sunderland tại Old Trafford không còn đơn thuần là một cuộc chiến vì ba điểm.

Nó đã trở thành một tối hậu thư, một bài kiểm tra sinh tử cho triết lý, sự linh hoạt và tương lai của chính vị chiến lược gia người Bồ Đào Nha.

Giữa tâm bão khủng hoảng, một câu hỏi chiến thuật quan trọng được đặt ra: Liệu việc đưa ra một "quyết định quyết liệt" với vai trò của đội trưởng Bruno Fernandes có phải là chìa khóa để "Quỷ Đỏ" tìm thấy chiến thắng và cứu vãn mùa giải? Câu trả lời gần như chắc chắn là có.

Vấn đề cốt lõi trong hệ thống 3-4-3 mà Amorim kiên quyết áp dụng không chỉ nằm ở kết quả (chỉ giành 34 điểm sau 33 trận tại Ngoại hạng ANh), mà còn ở cách nó đang lãng phí tài năng sáng tạo bậc nhất của đội bóng.

Cựu tiền vệ Owen Hargreaves đã phân tích một cách chính xác rằng, Bruno Fernandes đang bị ép chơi quá lùi sâu, hoạt động như một tiền vệ "box-to-box" để nhường không gian cho các tân binh tấn công như Matheus Cunha và Bryan Mbeumo.

iều này đã biến một trong những "số 10" hay nhất giải đấu thành một cầu thủ bị hạn chế, phải gồng gánh nhiệm vụ phòng ngự và kết nối lối chơi từ xa, thay vì trực tiếp tạo ra đột biến gần vòng cấm đối phương. Đây chính là sự hy sinh chiến thuật tai hại nhất của Amorim, một sự lãng phí tài năng mà Man Utd không thể cho phép mình tiếp tục.

Để đánh bại Sunderland, một đội bóng đang có phong độ tốt, Man Utd cần sự đột biến và sáng tạo ở mức cao nhất. Việc trả Bruno Fernandes về lại vị trí "số 10" tự do, hoạt động ngay sau tiền đạo, sẽ giải phóng anh khỏi gánh nặng phòng ngự và tối đa hóa khả năng tung ra những đường chuyền chết người.

Hargreaves thậm chí đã gợi ý một phương án táo bạo: để Bryan Mbeumo đá như một "số 9 ảo" và để Bruno cùng Cunha chơi như hai "số 10" ngay phía sau. Dù lựa chọn nào đi nữa, thông điệp rất rõ ràng: hệ thống phải phục vụ những cầu thủ giỏi nhất, chứ không phải cầu thủ giỏi nhất phải hy sinh vì hệ thống.

Bruno Fernandes cần phải tập trung làm nhiệm vụ tấn công.
Bruno Fernandes cần phải tập trung làm nhiệm vụ tấn công.

Sự cứng nhắc của Amorim đang khiến ông phải trả giá đắt. Vị HLV 40 tuổi công khai bảo vệ triết lý của mình, cho rằng thất bại đến từ các chi tiết nhỏ và sai lầm cá nhân chứ không phải do hệ thống. Tuy nhiên, lập luận này ngày càng trở nên thiếu thuyết phục khi cuộc khủng hoảng đã lan rộng ra ngoài sân cỏ.

Theo Daily Mail, thái độ của ban lãnh đạo INEOS do Sir Jim Ratcliffe đứng đầu đã thay đổi sau trận thua Brentford. Nghiêm trọng hơn, một số cầu thủ trong đội đã mất niềm tin vào khả năng xoay chuyển tình thế của ông thầy. Khi cả ban lãnh đạo và phòng thay đồ đều dao động, sự sụp đổ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Amorim cũng thừa nhận rằng những chỉ trích từ truyền thông và các chuyên gia đang ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý của các cầu thủ, khiến họ nghi ngờ chính hệ thống mà ông đang xây dựng. Đây là một vòng luẩn quẩn nguy hiểm: kết quả tồi tệ dẫn đến chỉ trích, chỉ trích làm lung lay niềm tin của cầu thủ, và sự thiếu tin tưởng lại dẫn đến kết quả tồi tệ hơn.

Do đó, trận đấu với Sunderland không chỉ là cơ hội để Amorim cứu lấy chiếc ghế của mình, mà còn là cơ hội để ông chứng minh rằng mình có khả năng lắng nghe và thích ứng.

Một sự thay đổi chiến thuật, bắt đầu bằng việc giải phóng Bruno Fernandes, sẽ là tín hiệu mạnh mẽ nhất gửi đến các cầu thủ, ban lãnh đạo và người hâm mộ rằng ông sẵn sàng làm mọi thứ vì lợi ích của đội bóng. 

Ngược lại, nếu ông tiếp tục ngoan cố với một hệ thống đã được chứng minh là không hiệu quả, đó có thể là dấu chấm hết. Quyết định sa thải Amorim sẽ khiến Man Utd tốn 12 triệu bảng, nhưng cái giá của việc tiếp tục thất bại còn lớn hơn rất nhiều.