Chiến thắng 2-0 của đội tuyển Việt Nam trước Lào lẽ ra phải là một bản tóm tắt ngọt ngào cho một buổi tối làm việc hiệu quả. Ba điểm đã có, vị trí thứ hai tại bảng F Vòng loại Asian Cup được củng cố, và các chân sút như Nguyễn Xuân Sơn và Tuấn Hải đã tìm thấy mành lưới đối phương. Tuy nhiên, 90 phút tại Vientiane lại để lại một dư vị đầy lấn cấn, phơi bày những vấn đề cũ kỹ và dấy lên nhiều câu hỏi hơn là mang lại câu trả lời thỏa đáng.
Ngay cả HLV Kim Sang-sik cũng không giấu được sự không hài lòng. Trong buổi họp báo sau trận, chiến lược gia người Hàn Quốc thẳng thắn thừa nhận thực tế trên sân đã khó khăn hơn nhiều so với dự tính. "Chúng tôi đã phân tích đội tuyển Lào rất kĩ, nhưng từ tập luyện cho tới thi đấu thực tế có sự khoảng cách rõ rệt. Đội tuyển Việt Nam sẽ phải cải thiện hơn nữa," ông chia sẻ. Lời thừa nhận này phản ánh đúng thế trận bế tắc, đặc biệt là trong hiệp một, khi các cầu thủ áo đỏ dù kiểm soát bóng vượt trội nhưng lại loay hoay trong việc tìm đường vào khung thành đối phương.
Nỗi lo lớn nhất chính là sự lúng túng cố hữu của đội tuyển khi đối mặt với một đối thủ chủ động chơi tử thủ. Lào, giống như Nepal ở trận đấu trước, đã lùi sâu đội hình và dựng lên một bức tường phòng ngự dày đặc. Thế trận này một lần nữa cho thấy sự thiếu sắc bén và hiệu quả trong khâu dứt điểm của hàng công Việt Nam. Các cơ hội đã đến, thậm chí là những cơ hội mười mươi, nhưng các chân sút lại phung phí một cách đáng tiếc. Tiến Linh đã có ít nhất hai tình huống đối mặt với khung thành trống trải nhưng lại xử lý vụng về, trong khi Hoàng Đức cũng có cú đặt lòng thiếu hiểm hóc dù ở vị trí thuận lợi.
Sự bế tắc không chỉ đến từ phong độ của các cá nhân mà còn từ những thử nghiệm chiến thuật chưa mang lại hiệu quả. Việc HLV Kim Sang-sik quyết định sử dụng cùng lúc bộ đôi tiền vệ sáng tạo Quang Hải và Hoàng Đức nhằm tăng cường khả năng luân chuyển bóng đã không tạo ra được sự mượt mà cần thiết. "Màn trình diễn chưa tốt như mong đợi, mọi thứ cần thời gian để cải thiện," ông Kim thừa nhận về thử nghiệm của mình.
Bước ngoặt của trận đấu chỉ đến từ một khoảnh khắc có phần may mắn ở phút 68, khi Tuấn Hải mang về một quả phạt đền và Xuân Sơn thực hiện thành công. Bàn thắng này đã giải tỏa áp lực tâm lý nặng nề, giúp các cầu thủ chơi thanh thoát hơn trước khi Tuấn Hải ấn định chiến thắng ở phút bù giờ. Tuy nhiên, việc phải dựa vào một tình huống cố định để khai thông thế bế tắc trước một đối thủ đã hết động lực như Lào đã trở thành chủ đề bàn luận sôi nổi trên các diễn đàn bóng đá khu vực, nơi nhiều cổ động viên bày tỏ sự thất vọng về hiệu suất của hàng công áo đỏ.
Thậm chí, hệ thống phòng ngự, dù giữ sạch lưới, đôi khi cũng khiến người hâm mộ thót tim. Thủ thành Văn Lâm đã phải ít nhất hai lần trổ tài cứu thua sau những khoảnh khắc xử lý thiếu tập trung của đồng đội. Nếu các chân sút của Lào sắc bén hơn, kịch bản trận đấu đã có thể rẽ sang một hướng hoàn toàn khác.
Rời Vientiane với ba điểm, đội tuyển Việt Nam đã hoàn thành mục tiêu đề ra. Nhưng chiến thắng này giống như một lời cảnh báo. Bài toán phá vỡ hàng phòng ngự lùi sâu và sự phung phí cơ hội vẫn là những vấn đề nan giải. Phía trước sẽ là trận đấu quyết định với đối thủ mạnh hơn rất nhiều là Malaysia, và nếu không có sự cải thiện triệt để, ba điểm nhọc nhằn giành được tại Lào sẽ không còn nhiều ý nghĩa.