Tây Ban Nha vừa nhận được bài học về sự chủ quan

Dù đã chính thức giành vé dự World Cup 2026 và cân bằng kỷ lục bất bại, đội tuyển Tây Ban Nha của HLV Luis de la Fuente đã nhận một bài học đắt giá về sự chủ quan sau trận hòa 2-2 đáng thất vọng trước Thổ Nhĩ Kỳ ngay trên sân nhà.
Tây Ban Nha đã để mình tự mãn trước Thổ Nhĩ Kỳ.
Tây Ban Nha đã để mình tự mãn trước Thổ Nhĩ Kỳ.

Tấm vé tham dự World Cup 2026 đã nằm gọn trong tay, nhưng trận hòa 2-2 đầy thất vọng trước Thổ Nhĩ Kỳ ngay trên sân nhà La Cartuja đã giáng một đòn cảnh tỉnh cần thiết vào tham vọng của đội tuyển Tây Ban Nha. Dù không ảnh hưởng đến ngôi đầu bảng, kết quả này là một vết gợn, một lời nhắc nhở rằng con đường đến vinh quang không bao giờ trải hoa hồng, và sự chủ quan chính là kẻ thù lớn nhất.

Nhìn vào những con số thống kê, chiến dịch vòng loại của "La Roja" gần như hoàn hảo. Họ đã chính thức giành vé tới Bắc Mỹ, đồng thời cân bằng kỷ lục 31 trận chính thức liên tiếp bất bại của đội tuyển Ý. Trước trận đấu cuối cùng, họ ghi tới 21 bàn thắng và chỉ để thủng lưới 2 lần. Những con số đó biến Tây Ban Nha trở thành một ứng cử viên nặng ký cho chức vô địch thế giới. Với một dàn cầu thủ tài năng và có chiều sâu, HLV Luis de la Fuente rõ ràng đang có trong tay rất nhiều lựa chọn chất lượng để làm nên chuyện lớn.

Có lẽ chính vì thế, trận đấu với Thổ Nhĩ Kỳ đã được xem như một trận đấu thủ tục. Đối thủ cần một chiến thắng với cách biệt 7 bàn để đi tiếp, một nhiệm vụ gần như bất khả thi. Sự tự tin thái quá này đã len lỏi vào tâm trí các cầu thủ. HLV De la Fuente thực hiện nhiều sự thay đổi trong đội hình xuất phát, trao cơ hội cho những cái tên như Marcos Llorente, Aleix Garcia và Yeremy Pino. Mọi chuyện khởi đầu suôn sẻ khi Dani Olmo sớm mở tỷ số ngay ở phút thứ 4, củng cố thêm cho tâm lý thoải mái của đội chủ nhà.

Tuy nhiên, chính sự thoải mái đó đã dẫn đến thái độ thi đấu thiếu tập trung. Bàn gỡ hòa của Thổ Nhĩ Kỳ ở cuối hiệp một đến từ một tình huống phòng ngự phạt góc hời hợt. Đó là tín hiệu cảnh báo đầu tiên, nhưng dường như "La Roja" đã không nhận ra. Sang hiệp hai, sự chủ quan đã biến thành tự mãn. Họ để cho Thổ Nhĩ Kỳ, một đội bóng không còn nhiều động lực, liên tiếp tạo ra những cơ hội nguy hiểm. Và điều gì phải đến đã đến, Ozcan tung cú sút xa hiểm hóc đưa đội khách vươn lên dẫn 2-1.

Tây Ban Nha đã có một màn trình diễn không như mong muốn.
Tây Ban Nha đã có một màn trình diễn không như mong muốn.

Bàn thua này như một gáo nước lạnh dội vào sự kiêu hãnh của người Tây Ban Nha. Nó là lời nhắc nhở đanh thép rằng mọi trận đấu đều phải được chơi với sự tập trung và tôn trọng cao nhất. Bừng tỉnh sau bàn thua, "La Roja" dồn lên tấn công và tìm được bàn gỡ hòa 2-2 do công của Oyarzabal sau một tình huống lộn xộn. Tuy nhiên, đó chỉ là một phản ứng mang tính bản năng, chứ không phải là sự trở lại của một lối chơi áp đảo. Hệ thống đã bị "ngắt kết nối" và không thể khởi động lại được nữa.

Trận hòa này, dù chỉ là một vết xước nhỏ trên một bức tranh vòng loại gần như hoàn hảo, lại mang một ý nghĩa lớn lao. Nó phơi bày một điểm yếu chí mạng của một đội bóng trẻ và tiềm năng: sự thiếu ổn định về mặt tâm lý. Nó cho thấy rằng, để có thể chinh phục đỉnh cao thế giới, tài năng thôi là chưa đủ. Tây Ban Nha cần phải học cách duy trì sự tập trung và cường độ thi đấu trong mọi hoàn cảnh.

Đây là bài học quý giá nhất mà họ nhận được trên hành trình tới World Cup, một bài học có thể sẽ quyết định thành bại của họ trong mùa hè 2026.