SEA Games 33 - Bóng đá Thái Lan trải qua kỳ đại hội thất bại lịch sử

U22 Thái Lan về nhì sau U22 Việt Nam.
U22 Thái Lan về nhì sau U22 Việt Nam.

Kỳ SEA Games 33 được tổ chức trên sân nhà từng được kỳ vọng là sân khấu để Thái Lan khẳng định vị thế anh cả khu vực với mục tiêu thâu tóm trọn bộ 4 huy chương vàng ở các nội dung bóng đá và futsal. 

Tuy nhiên, khi tấm màn nhung khép lại, thứ còn đọng lại ở xứ Chùa Vàng không phải là niềm hân hoan chiến thắng mà là nỗi thất vọng ê chề. Dù dẫn đầu toàn đoàn với kỷ lục 233 HCV, nhưng việc trắng tay hoàn toàn ở môn thể thao vua đã giáng một đòn mạnh vào niềm kiêu hãnh của người Thái, đánh dấu một kỳ đại hội thất bại mang tính lịch sử.

1 - Nỗi đau của bóng đá nam

Tâm điểm của sự thất vọng dồn vào đội tuyển U22 Thái Lan. Được thi đấu trên sân nhà và hừng hực khí thế phục thù, Voi chiến đã chạm một tay vào tấm HCV khi dẫn trước U22 Việt Nam tới 2-0 ngay trong hiệp một trận chung kết.

Tuy nhiên, hiệp hai đã trở thành cơn ác mộng khi thầy trò HLV Kim Sang-sik thực hiện cuộc lội ngược dòng ngoạn mục, buộc Thái Lan phải nhận thất bại cay đắng.

Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT), Madam Pang, đã không giấu nổi cảm xúc khi thốt lên hai chữ "đau lòng" trước truyền thông.

Nguyên nhân thất bại của U22 Thái Lan đến từ cả yếu tố khách quan lẫn chủ quan. Vận đen ập đến khi trung vệ trụ cột cao 1m90 Chanapach Buaphan chấn thương rời sân ở phút 29, để lại khoảng trống lớn nơi hàng thủ.

Tuy nhiên, vấn đề cốt lõi nằm ở sự thiếu đồng bộ của cả nền bóng đá. Trong khi V-League tạm dừng để U22 Việt Nam có lực lượng mạnh nhất và sự chuẩn bị kỹ lưỡng, thì Thai League vẫn diễn ra song song.

Điều này khiến các cầu thủ Thái Lan bị vắt kiệt sức lực, điển hình như Kakana Khamyok phải đá với mật độ 4 ngày 3 trận. Sự mệt mỏi về thể lực đã khiến họ sụp đổ trước "Những chiến binh sao vàng" sung mãn và quyết tâm hơn.

2 - Sự bất ổn trên băng ghế chỉ đạo ở bóng đá nữ

Nếu bóng đá nam là nỗi đau, thì bóng đá nữ là nỗi buồn dài hạn. Kể từ tấm HCV năm 2013, bóng đá nữ Thái Lan đã trải qua một thập kỷ trắng tay tại đấu trường khu vực. Tại SEA Games 33, họ thậm chí còn không vào được chung kết sau khi để thua Philippines ở bán kết.

Sự thất bại này phơi bày sự bất ổn trong định hướng huấn luyện. Trong 10 năm qua, Thái Lan liên tục thay đổi triết lý, từ phong cách Nhật Bản của HLV Futoshi Ikeda sang HLV nội Nueangrutai Srathongvian.

Với chỉ 3 tháng chuẩn bị ngắn ngủi, bà Nueangrutai không thể tạo nên phép màu trước những đối thủ ngày càng mạnh lên. Sự thiếu ổn định này hoàn toàn trái ngược với bóng đá nữ Việt Nam, nơi HLV Mai Đức Chung đã xây dựng một đế chế vững chắc với 4 HCV liên tiếp từ 2017 đến 2023.

3 - Sự sụp đổ của futsal Thái Lan

U22 Việt Nam đánh bại U22 Thái Lan.
U22 Việt Nam đánh bại U22 Thái Lan.

Cú sốc lớn nhất tại kỳ đại hội này chính là sự sụp đổ của futsal Thái Lan, môn thể thao mà họ từng thống trị tuyệt đối tại Đông Nam Á. Trên sân nhà, cả hai đội tuyển nam và nữ futsal Thái Lan đều thất bại thảm hại trước sự trỗi dậy mạnh mẽ của Indonesia và Việt Nam.

Đội tuyển futsal nữ Thái Lan bất ngờ ngã ngựa trước Indonesia ở bán kết, nhìn Việt Nam giành HCV sau chiến thắng 5-0 ở chung kết.

Bi kịch tương tự xảy ra với futsal nam khi họ để thua đậm 1-6 trước Indonesia trong trận quyết định, dù chỉ cần một kết quả hòa là đăng quang.

Những thất bại liên tiếp này là hồi chuông cảnh báo đanh thép: Thái Lan dường như đã ngủ quên trên chiến thắng quá lâu. Trong khi các đối thủ như Việt Nam và Indonesia không ngừng tiến bộ và đầu tư bài bản, Thái Lan đã đánh mất vị thế độc tôn của mình ngay tại thánh địa.

SEA Games 33 sẽ được nhớ đến như một bài học đắt giá, buộc những người làm bóng đá Thái Lan phải nhìn nhận lại chiến lược phát triển nếu muốn tìm lại ánh hào quang xưa.

Nếu độc giả muốn tìm hiểu về lịch sử giải đấu SEA Games, có thể tham khảo bài viết Lịch sử bóng đá SEA Games: Nơi tạo nên những thế hệ vàng của Đông Nam Á.