
Huyền thoại bóng đá Betis, Rogelio Sosa từng nói rằng "chạy là của những kẻ hèn nhát" để giải thích rằng quả bóng luôn chạy nhanh hơn bất kỳ cầu thủ nào. Ông thậm chí còn được kể rằng đã ghi một bàn thắng mà không cần đặt chân lên sân, chỉ việc bước ra từ băng ghế dự bị, đi ra biên để thực hiện quả phạt góc, và ghi một trong số rất nhiều bàn thắng trực tiếp từ phạt góc mà ông có được trong sự nghiệp.
Câu nói của Sosa, dù theo nghĩa bóng, lại gợi lên một vấn đề nhức nhối mà Real Madrid của Xabi Alonso đang phải đối mặt: việc phụ thuộc vào lối chơi tấn công mà bỏ quên sự cân bằng và phòng ngự.
Real Madrid của Xabi Alonso đứng trước thách thức phải giải quyết những vấn đề đã tồn tại từ mùa giải trước. Tại Club World Cup, đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha đã có những màn trình diễn khá tốt, với một số tân binh hòa nhập nhanh chóng và đóng góp đáng kể.
Tuy nhiên, mọi chuyện đã thay đổi khi họ đối đầu với một đối thủ ở đẳng cấp cao nhất tại bán kết: Paris Saint-Germain, nhà vô địch Champions League.
Trong trận đấu với PSG, những thay đổi về vị trí đã khiến lối chơi của Real trở nên tệ hơn. Đúng là hai bàn thua đầu tiên của Real Madrid đến từ những sai lầm cá nhân tai hại, làm ảnh hưởng đến tinh thần toàn đội.

Sự thiếu vắng Huijsen cũng là một điểm trừ rõ rệt. Tuy nhiên, điều đáng báo động hơn là Real Madrid không thể tạo ra cơ hội tấn công đáng kể và hoàn toàn bị áp đảo bởi lối chơi pressing ngột ngạt của PSG trên khắp mặt sân.
Trong khi đó, Real Madrid lại không thể gây áp lực lên đối thủ, không hề chạy pressing như cách đối thủ của họ đã làm – một lối chơi mà Chelsea cũng đã áp dụng thành công khi đối đầu với PSG.
Bài học rút ra là không nên thay đổi những gì đang hoạt động tốt. Cho đến trận đấu đó, Gonzalo đã chơi ở vị trí tiền đạo cắm với phong độ tối ưu, không chỉ ở khả năng chơi bóng, ghi bàn và kiến tạo, mà còn ở tầm ảnh hưởng lên lối chơi chung của toàn đội.
Tuy nhiên, trong trận đấu với đội bóng của Luis Enrique, Gonzalo lại bị đẩy sang cánh phải, khiến cả anh và đội bóng đều mất đi sự hiệu quả. Anh được hỗ trợ bởi Vinicius và Mbappe trên hàng công. Với đội hình này, trong trường hợp tốt nhất, Real Madrid chỉ chơi với ba tiền vệ.

Và thậm chí, khi lối chơi chuyển sang ba trung vệ và hai hậu vệ cánh, đó thực sự là một quyết định tự sát khi chỉ còn hai cầu thủ ở khu vực giữa sân.
Real Madrid chơi một số trận đấu với bốn tiền vệ, Gonzalo đá số 9, Mbappe hoặc Vinicius – người nào có phong độ tốt hơn – sẽ đá cánh trái, và người còn lại sẽ ngồi dự bị, sẵn sàng vào sân khi đội cần.
Điều này cho thấy Xabi Alonso cần tìm ra sự cân bằng cho đội hình. Việc sở hữu những siêu sao tấn công như Mbappe, Vinicius và Gonzalo là một lợi thế lớn, nhưng nếu không có một hàng tiền vệ vững chắc để kiểm soát bóng và hỗ trợ phòng ngự, Real Madrid sẽ dễ dàng bị đối thủ bóp nghẹt.
Lối chơi "chạy là của kẻ hèn nhát" chỉ đúng khi đội bóng kiểm soát được trái bóng và áp đặt thế trận. Khi không có bóng, việc chạy chỗ, pressing và tham gia phòng ngự là điều bắt buộc.
Những vấn đề mà Real Madrid đã bộc lộ trong trận đấu với PSG không phải là mới. Chúng là hệ quả của việc thiếu đi một cấu trúc phòng ngự chặt chẽ và sự thiếu cân bằng ở khu vực giữa sân.
Xabi Alonso, với tư cách là một tiền vệ xuất sắc trong quá khứ, chắc chắn hiểu rõ tầm quan trọng của tuyến giữa. Việc ông phải đưa ra những điều chỉnh chiến thuật để đảm bảo sự ổn định và hiệu quả là điều tất yếu.