
Marcus Rashford, ở tuổi 27, không còn là cậu bé vàng của Manchester United ngày nào. Anh mang theo hành trang nặng trĩu thất vọng sau nhiều mùa giải lận đận để đặt chân đến Barcelona theo dạng cho mượn. Với nhiều người, đây là cơ hội cuối cùng để tiền đạo người Anh tìm lại ánh hào quang. Nhưng với những ai hiểu rõ truyền thống của đội bóng xứ Catalonia, thương vụ này vẫn còn đầy rẫy hoài nghi.
Sự nghiệp của Rashford từng thăng hoa rực rỡ ở mùa 2022/23 khi anh ghi tới 30 bàn và đóng góp 9 kiến tạo. Khi đó, anh được xem là biểu tượng của một MU hồi sinh. Thế nhưng, sự sa sút đột ngột ở mùa kế tiếp biến Rashford thành cái bóng mờ nhạt, kèm theo đó là hàng loạt tân binh tấn công cập bến Old Trafford khiến anh đánh mất vị trí.
Thậm chí, lần đầu tiên trong sự nghiệp, Rashford phải chấp nhận bị đem cho mượn. Tại Aston Villa mùa trước, anh ghi 4 bàn và có 5 kiến tạo sau 17 trận, nhưng vẫn không chiếm được suất đá chính. Quãng thời gian ấy chỉ càng củng cố thêm hình ảnh một cầu thủ đánh mất sự tự tin lẫn khát khao.
Barca trong nhiều năm qua vốn không mặn mà với hình thức mượn cầu thủ. Nhưng khi tình hình tài chính ngày càng ngặt nghèo, CLB buộc phải tận dụng phương án này như một lối thoát tạm thời. Rashford đến Camp Nou trong bối cảnh đó, không phải vì anh thật sự phù hợp với kế hoạch dài hạn, mà bởi Barca không thể thực hiện một thương vụ bom tấn nào khác.
Lịch sử cũng chẳng ủng hộ Rashford. Người hâm mộ Barca còn nhớ những Joao Felix, Joao Cancelo từng chơi không tệ nhưng vẫn sớm ra đi. Trước đó, Adama Traoeé, Luuk de Jong hay thậm chí Kevin-Prince Boateng cũng đều lụi tàn trong màu áo đỏ lam. Những bản hợp đồng cho mượn ấy giống như những chương ngắn ngủi, không bao giờ đủ sức để viết tiếp thành câu chuyện dài.

Ngoại lệ hiếm hoi là trường hợp Edgar Davids và Gio van Bronckhorst đầu những năm 2000. Nhưng từ đó đến nay, không một cầu thủ mượn nào ở Camp Nou thực sự vươn tầm thành công. Đây chính là “vết xe đổ” mà Rashford buộc phải tránh.
Cái Rashford còn có chính là kỹ năng bẩm sinh, tốc độ, khả năng dứt điểm đa dạng, kinh nghiệm chinh chiến ở Ngoại hạng Anh lẫn châu Âu. Nhưng điều anh thiếu, và đã thiếu suốt nhiều năm, là sự ổn định. Một cầu thủ có thể bùng nổ một mùa, nhưng nếu không duy trì được phong độ, anh ta sẽ nhanh chóng bị thay thế. Ở Barca, nơi áp lực khổng lồ luôn đè nặng, sự ổn định chính là thước đo để trụ lại.
ashford đến Barcelona trong một canh bạc mạo hiểm – cả cho anh lẫn cho đội bóng xứ Catalonia. Anh có cơ hội làm lại, nhưng phía trước là vô số hoài nghi, từ lịch sử thất bại của các bản hợp đồng cho mượn cho tới chính sự bất ổn của bản thân.
Nếu biết tận dụng, Rashford có thể viết nên chương mới và thoát khỏi cái nhãn “ngôi sao sớm lụi tàn” ở MU. Nhưng nếu không, anh sẽ chỉ là một cái tên nữa bị xếp vào danh sách những cầu thủ “qua đường” tại Camp Nou – những người được kỳ vọng nhiều nhưng để lại rất ít. Và khi ấy, cơ hội cuối cùng cũng sẽ vuột khỏi tầm tay Rashford.